logo
Chương 5: Trước khi anh trở thành ký ức(5)Người đăng: adminNgày đăng 13-02-2021 13:01
Tài xế taxi đưa Liên Hảo đến Đông Hoa Môn, ông ta chỉ vào đám đông: "Cô gái à, cứ vui chơi thỏa thích đi, nếu thích liền mua, nhìn thấy ngon liền ăn, ăn thật no vào, tôi bảo đảm những chuyện phiền não không hài lòng đều sẽ tan thành mây khói."
Liên Hảo sờ sờ mặt mình, miễn cưởng cười: "Chú à, tôi không có chuyện gì phiền muộn cả."
Tài xế taxi thu tiền xong, vẫn còn rất nhiệt tình: "Cô gái, không vui thì cứ nói là không vui, người hiện đại phiền não tới dễ dàng đi cũng dễ dàng, không có việc gì to tát cả."
Chưa xong, còn không quên nhắc nhở cô một câu: "Khi mua đồ ở đây nhớ đừng quên trả giá thấp nhất có thể."
Trải qua việc tài xế taxi trêu đùa, Liên Hảo cảm thấy tâm tình tốt hơn nhiều. Đến chợ Đông Hoa Môn vào buổi tối Liên Hảo là lần đầu tiên trải nghiệm, nơi này có điểm giống với chợ đêm Quảng Châu.
Liên Hảo đi theo đám đông, cảm thấy tâm tình thật tốt, nơi này người đến người đi tứ phía, không có ai chú ý cô có cô đơn hay không, cũng không ai đến dò xét biểu cảm trên gương mặt cô.
Cầm điện thoại cùng Kha Oánh vừa đi vừa tán gẫu, lúc đi đến một tiệm thú cưng ở góc đường, Liên Hảo dừng lại.
Phân vân một chút, cuối cùng cũng tiến vào, lúc đi ra trên tay có thêm một chú cún nhỏ Chihuahua giống Mexico tên gọi Ca Ca. Vừa vào tiệm thú cưng Liên Hảo đã bị nó hấp dẫn, nó ở nơi đó bày ra bộ dáng đáng thương nhìn cô, dường như có ý muốn cô hãy thu nhận nó vậy.
"Kha Oánh, mình từ trong tiệm thú cưng mang về một con vật nhỏ." Tiếp tục nối điện thoại.
"Con chó nhỏ?"
"Đúng vậy! Là con chó nhỏ!" Liên Hảo đem mặt chôn ở trên bộ lông dày rậm của Chihuahua: "Là giống Chihuahua, mẹ chú chó nhỏ này có gen của Chihuahua Nam Mỹ."
"Chihuahua a..." Kha Oánh kéo dài thanh âm: "Liên Hảo, nếu cậu muốn có con thì có thể cùng Lan Đình Phương trao đổi."
"Con!" Liên Hảo ngừng lại, nghiêng đầu, thân ảnh của cô phản chiếu lên cửa kính của một cửa hàng, ngọn đèn mờ nhạt rơi trên người cô, Liên Hảo kinh ngạc nhìn, quên luôn không trả lời Kha Oánh.
"Liên Hảo, Liên Hảo.." Kha Oánh sốt ruột.
Liên Hảo đờ đẫn tìm bừa một cái cớ: "Kha Oánh, di động của mình không có sóng."
Vội vã cắt đứt điện thoại, Liên Hảo tựa vào cột đèn, đầu áp lên mình của Ca Ca, nó dùng móng vuốt nho nhỏ nhẹ nhàng khều khều tóc của cô. Nhìn đi, còn chưa được nửa giờ Ca Ca đã bắt đầu tỏ vẻ thân mật lấy lòng cô, còn cái người đàn ông Lan Đình Phương kia....
Mới đây đã qua mười hai năm, quen biết anh hai năm, yêu thầm anh bốn năm, cùng anh kết hôn sáu năm, thời gian đủ dài, đủ để cô biết rằng bản thân quyết định đi trên con đường này là một quyết định không có đường về. Thời điểm khởi hành, bản thân là đầy cõi lòng khát khao, đi tới đi lui mới phát hiện tịch mịch đã che mất chí khí hào hùng của mình lúc nào không hay
Con!
Nửa tháng trước cô cùng mẹ nói chuyện qua điện thoại bà cũng nhắc tới đứa nhỏ, bà nói khi nhìn các bạn của bà ôm con cháu của họ, bà rất hâm mộ, hâm mộ đến nỗi bà cũng muốn ôm cháu ngoại rồi.
"Mẹ.." Cách điện thoại cô làm nũng: "Con và Đình Phương còn trẻ, chúng con trước kia đã thương lượng qua rồi, chờ con ba mươi tuổi mới tính đến chuyện có con, chúng con còn muốn hưởng thụ thế giới hai người."
Liên Hảo rất ít khi làm nũng với mẹ, cô từ nhỏ sống cùng bà ngoại, mắt của bà ngoại không tốt nên cuộc sống tự lập đã khiến cô trưởng thành sớm, cho nên cô thật sự không biết cách làm nũng với ba mẹ. Liên Hảo còn nhớ rõ mẹ cô lúc đó giống như là vô cùng bất ngờ, lúc ấy bà nói: "Đình Phương đối với con chắc là tốt lắm, đem Liên Hảo nhà chúng ta chiều chuộng đến nỗi càng ngày càng giống như một đứa con nít."
Liên Hảo khi đó cỡ nào hy vọng hết thảy đều được như mẹ cô nói.
Có con, trời biết Liên Hảo có bao nhiêu hy vọng đứa bé sớm một ngày đến bên mình.
Trước khi kết hôn vài năm bọn họ không dám có con, bởi vì khi đó sự nghiệp Lan Đình Phương đang đứng ở trạng thái toàn diện bấp bênh. Kết hôn năm thứ tư, Liên Hảo phải lo cho công việc, Truyền thông Á Thái đã ở Tokyo, Hongkong, Thượng Hải, ba trung tâm tài chính quốc tế đưa ra thị trường.
Có một năm, Liên Hảo cảm thấy là thời điểm tốt để có một đứa con, còn không chờ cô đưa ra đề nghị liền phát sinh một sự kiện. Liên Hảo còn nhớ rõ đó là vào tháng năm nóng bức, cô xuất hiện dấu hiệu đặc thù của phụ nữ có thai, nôn mửa, tức ngực, cô mang theo nho nhỏ vui mừng nói với Lan Đình Phương, cô biết anh thích trẻ con, vì có đôi khi cô bắt gặp anh ở trên đường nhìn một đám con nít mà ngẩn người
Nhưng, khi Lan Đình Phương nghe cô nói xong, câu đầu tiên chính là: "Sẽ không, sẽ không đâu, chúng ta trước giờ luôn làm tốt biện pháp tránh thai mà em." Anh kích động không khác gì một đứa trẻ, vào lúc ấy ở một góc trong lòng Liên Hão đã bắt đầu phủ bụi.
Rất nhanh, Liên Hảo bị đưa đến bệnh viện, lúc còn chưa có kết quả kiểm tra, khuôn mặt anh luôn luôn đều ở trạng thái trắng bệt, thẳng đến lúc có kết quả, biết cô là vì vị toan khiến cho nôn mửa, anh phải dựa vào tường mới đứng vững, nhắm mắt lại, thật sâu thở phào một hơi.
Liên Hảo đứng ở ngoài cửa nhìn người được gọi là chồng mình, trời tháng năm nóng bức là vậy nhưng cô lại cảm thấy cả người toát ra mồ hôi lạnh.
Ký ức tựa như một thước phim bi thương đang chiếu lại, lúc này Liên Hảo vẫn còn đang tựa vào cột đèn đường, cô cảm thấy mệt mỏi, mấy tháng qua cô cảm thấy đặc biệt quá mệt mỏi.
[ƯU ĐÃI 06-10.06-1 TẶNG 1 FULLSIZE]Sữa rửa mặt làm sạch từ trà xanh đảo Jeju Innisfree Green Tea Foam Cleanser 150ml - NEW
Ca Ca lại chạm vào tóc của cô.
Ngón tay Liên Hảo nhẹ nhàng chạm vào trêu đùa lông của nó: "Ca Ca bé nhỏ, chị không phải vì tịch mịch, không phải vì muốn có em bé mới muốn cưng đâu!."
Lúc Lan Đình Phương tiến vào Phong Lâm Các liền gặp Tú Cẩm đang đứng chờ ở nơi đó. Phong Lâm Các là nơi tụ tập tư nhân cấp bậc kim cương ở thủ đô, nơi này nổi tiếng cung cấp các dịch vụ giải trí party theo chủ đề, Phong Lâm Các có đoàn đội chuyên nghiệp nhằm vào hội viên cần cử hành các loại party này.
Tú Cẩm đem đồ trong tay đưa cho anh, đó là một bộ trang phục thủy thủ, hiển nhiên sinh nhật Phòng Tổ Vọng là party chủ đề thủy thủ, Lan Đình Phương xua tay không nhận, anh không thích những thứ này.
Đến lầu 13, đập vào mắt là không gian thuần một sắc màu xanh trắng, tường màu lam, trần nhà màu trắng, ánh sáng công nghệ cao đem căn phòng mô phỏng thành biển sâu, hơn mười người mặc trang phục thủy thủ có cả nam lẫn nữ đang tựa vào trên quầy bar, bên cạnh đó còn có âm nhạc nhẹ nhàng cùng với tiếng bọt nước.
Phòng Tổ Vọng cầm rượu, hai tay giang rộng: "Ha, bạn tốt, hoan nghênh cậu đến năm ngàn dặm đáy biển."
"Sinh nhật vui vẻ." Lan Đình Phương vỗ vỗ vai người bạn cùng chung ban nhạc ngày xưa.
Anh đến Bắc Kinh hai năm thì Phòng Tổ Vọng cũng đến, sau này, Khấu Gia Minh cũng theo đến đây. Ở Quảng Châu bọn họ đều là bạn bè, cùng nhau vui đùa, cùng nhau thành lập ban nhạc, cùng nhau có chung giấc mộng đứng ở trên sân khấu, nghe tiếng vỗ tay vang lên dành cho bọn họ. Sau này, cũng cùng nhau luyện nhạc khí, cùng nhau nguyền rủa thời đại kỳ quái này, cùng nhau cười nhạo cái thể loại âm nhạc đang gọi là thịnh hành từ đầu đường đến cuối hẻm, cười nhạo ca sĩ này nọ chỉ là con rối mặc cho công ty chủ quyền sắp đặt, cười nhạo ca khúc trên bảng xếp hạng đều là rác
Hiện tại, mọi người tụ tập cùng nhau rất ít khi nhắc đến những chuyện trước đây, họ kết giao thêm nhiều bạn mới, cuối tuần liền cùng nhau tụ họp lại.
Người pha chế pha cho anh một ly rượu màu lam, chất lỏng màu lam này có cái tên rất hay gọi là "Ngày hè khuynh tình". Lan Đình Phương uống một ngụm, cảm thấy không có gì đặc biệt ngoài việc trên đầu lưỡi vương một chút vị bạc hà.
Mặc trang phục thủy thủ hai bên còn đính thêm hoa, cô gái trẻ mang bộ dáng hồn nhiên tiến đến ngồi xuống ở bên người anh, nhỏ giọng hỏi: "Chào anh, tôi là lần đầu tiên tới tham gia loại party này, anh cũng là lần đầu tiên tới tham gia sao?"
Thấy anh không có trả lời, cô ta lại áp sát vào thêm một chút: "Tiên sinh, tôi có thể hỏi anh một câu, anh có phải là Lan Đình Phương không?"
Lan Đình Phương mỉm cười nhìn cô ta.
"Là Lan Đình Phương không sai đi!" Cô ta cũng mỉm cười, ở dưới ánh đèn màu lam tựa như một đóa hoa bách hợp, cô ta chỉ chỉ vài cô gái đang ngồi gần đó: "Nhóm chị em của tôi đang đánh cược xem anh có phải là Lan Đình Phương hay không, các cô ấy nghe thấy được Phòng tiên sinh kêu tên của anh, còn đang suy nghĩ anh đến cùng có phải là Lan Đình Phương kia hay không."
Cô ta nói: "Lan tiên sinh, bạn bè tôi có rất nhiều người đều cất giữ tạp chí có viết về anh."
"Vì sao bọn họ muốn cất giữ những thứ đó! Tôi không phải là minh tinh." Anh tiếp tục mỉm cười.
"Anh so với minh tinh còn anh tuấn hơn." Cô ta không biết xấu hổ nói xong.
Lan Đình Phương tươi cười biến mất: "Bạn học, sau đó thì sao?"
"Cái gì... Sao, cái gì sau đó?" Cô ta mở to mắt.
"Được thôi, để tôi nói tiếp vậy." Ngón tay anh chạm vào đóa hoa trên trang phục của cô ta: "Kế tiếp có phải cô sẽ tự giới thiệu mình, kế tiếp có phải sẽ hỏi số điện thoại cá nhân của tôi? Bạn học, nơi này không thích hợp với cô, vẫn là trở về học hành cho thật tốt, không cần có cái tâm tư tìm tới tham gia loại party như thế này, tôi có thể nói cho cô biết đàn ông ở đây trừ bỏ cho cô phòng ở, xe, tiền bạc, ngoài những thứ đó ra, cái gì họ cũng đều không cho cô cả, đương nhiên, nếu cô vì những thứ này mà đến thì có thể tiếp tục."
Sắc mặt cô ta trắng bệt, ngọn đèn màu lam phản chiếu nơi đáy mắt, cô ta rưng rưng nước mắt nhìn anh.
Lan Đình Phương chuyển động chân, hai tay khoanh lại, tâm tình tốt nhìn lại cô ta.
Sau khi cô ta rời đi, Phòng Tổ Vọng cùng Khấu Gia Minh song song đi đến bên người anh, Phòng Tổ Vọng cười ha ha: "Cậu đem con người ta làm cho bật khóc rồi."
Lan Đình Phương biết rằng hết thảy đều đã khác xưa, thuần túy vốn có, kích tình, cuồng nhiệt, tín ngưỡng nay đã biến thành một đoạn hồi ức xa xưa.
Phòng Tổ Vọng cưới con gái quan chức lớn Bắc Kinh, ở trong quan trường thuận buồm xui gió, anh ta cùng vợ mình là cặp vợ chồng ân ái có tiếng trong giới xã hội thượng lưu, phu xướng phụ tùy, nhưng thật ra anh ta có tình nhân bên ngoài, nữ chủ nhân trẻ tuổi của Phong Lâm Các chính là tình nhân của anh ta, cô ta là Tú Cẩm, một người tốt nghiệp từ đại học danh tiếng
Khấu Gia Minh là người thừa kế của một tập đoàn lâu đời có tiếng ở thủ đô, bởi vì phiền chán gia tộc rời nhà ra đi tới Quảng Châu, sáu năm sau ngoan ngoãn trở về tiếp quản gia tộc. Có một lần, Lan Đình Phương tận mắt nhìn thấy anh ta nhẹ nhàng bâng quơ đem một vali tiền mặt giao cho một người trung niên bụng bự đến phệ nệ, người đàn ông trung niên kia là chính là thủ trưởng cục thuế vụ, nghe nói, đó gọi là đút lót
Mà bản thân anh thì sao? Trải qua bao lần vấp ngã, anh biết được còn có một thể loại gọi là gián điệp kinh tế. Vì thế, anh đem một số tiền lớn đưa đến trước mặt bọn họ, sự hào phóng của anh khiến cho bọn người gọi là gián điệp kinh tế nguyện ý hợp tác với mình. Năm trước, hay hai năm trước gì đó, ở Tokyo, BBSS đối thủ một mất một còn bởi vì bị tiết lộ cơ mật kinh tế mà phải thất bại thảm hại, cuối cùng, ông ta từ tầng lầu thứ mười tám nhảy xuống, anh thông qua màn hình nhìn đến tin tức này, ông ta hành động như vậy nguyên do vẫn là do BBSS mà ra cả
Nhìn thấy hình ảnh ghê người ấy, Lan Đình Phương thế nhưng cảm thấy không hề có cảm giác, không phải anh nên có chút lòng trắc ẩn nào sao? Nhưng mà, thật sự không có!
Đến cùng, khi nào thì anh bắt đầu thay đổi, tâm bắt đầu biến cứng rắn, bắt đầu khóa chặt lòng mình!
"Lan Đình Phương, cậu đêm nay làm sao vậy?" Khấu Gia Minh rót thêm rượu vào ly của anh: "Đêm nay cậu có chút không giống ngày thường."
Lan Đình Phương ra hiệu cho Khấu Gia Minh cùng Phòng Tổ Vọng ý bảo bản thân anh muốn yên lặng một chút.
[ƯU ĐÃI 06-10.06-1 TẶNG 1 FULLSIZE]Sữa rửa mặt làm sạch từ trà xanh đảo Jeju Innisfree Green Tea Foam Cleanser 150ml - NEW

About DauHu.Net !
Đậu Hũ - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện đam mỹ, hay truyện ngôn tình một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị như di động và máy tính bảng.