Chương 17: Những Thế Lực Chính Ở Nam HoangNgười đăng: adminNgày đăng 14-10-2021 19:08
Cổ thú chính là loại hung thú không có linh trí, trong đầu chỉ tồn tại những bản năng săn mồi cơ bản như thú vật phàm trần.
Khác với yêu thú, cổ thú không cần tu luyện mà sinh ra đã có sẵn sức mạnh cường đại tùy theo độ thuần chủng của huyết mạch.
Sống càng lâu, yêu lực sẽ càng hùng hậu.
Có một số cổ thú sống qua mấy trăm vạn năm thậm chínmạnh mẽ sánh ngang với cường giả cấp độ nhân chủ, quỷ chủ.
Nhưng đây cũng là khuyết điểm của cổ thú bên cạnh việc không sở hữu trí tuệ quá cao.
Yêu thú mặc dù phải tu luyện từng cấp theo hệ thống của nhân tộc nhưng lại có thể đạt tới đỉnh phong trong thời gian rất ngắn, không cần phải sống qua năm tháng dài dặc để tích lũy như cổ thú.
- Minh giới bị tàn phá này có diện tích rất lớn, theo ghi chép của Lưu gia ta thì có khi rộng bằng một nửa Nam Hoang, vì vậy chúng ta rất khó chạm mặt với mười thiên kiêu kia.
Độc Cô Minh gật đầu.
Mười thiên kiêu kia ai nấy đều cường đại vô song, chính là nhân kiệt thế hệ mới của Nam Hoang.
Kẻ thấp nhất trong chúng khổ hải cũng đạt tới bốn vạn trượng, nếu xui xẻo gặp phải thì chết chắc.
- Ngươi hãy tập trung luyện hoá bốn tinh cầu kia, trong thời gian này ta sẽ kể cho ngươi tư liệu đầy đủ về mười thiên kiêu để ngươi có thể ứng biến tốt nhất.
Cả hai ở tại khu rừng hắc ám này bế quan tu luyện, thời gian nháy mắt đã trôi qua hai tuần, rốt cuộc Độc Cô Minh đã luyện hoá xong bốn tinh cầu, cảnh giới cũng được kéo lên chóng mặt.
Hắn ngồi xếp bằng thổ nạp, máu bạc trong người sôi trào, lỗ chân lông toàn thân mở rộng đón nhận vô tận linh khí rèn giũa cơ thể rồi chảy vào khổ hải.
Vách ngăn khổ hải bị tinh khí cuồng bạo của tinh cầu phá tan tành, hình thành một vùng khổ hải rộng lớn mênh mông.
Khổ hải ba vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín trượng!
Lần trước hai tinh cầu giúp hắn thăng một mạch gần hai vạn trượng, nhưng lần này cần tới bốn tinh cầu mới có công hiệu tương tự.
Rõ ràng càng về sau thì độ khó khi mở rộng khổ hải càng cao.
Nghĩ đến đây Độc Cô Minh mới hiểu được tầm quan trọng của việc là thành viên một thế lực lớn quan trọng như thế nào.
Những thiên kiêu kia hẳn đều được cấp cho một lượng tài nguyên lớn đến khiếp người, vì vậy mới đủ sức tranh đấu với anh kiệt trong thiên hạ.
- Lần trước ngươi giết Vương Thất và Trương Giác mà không chịu lục soát khổ hải của chúng đoạt lấy tài vật.
Lưu Tích Quân tỏ ra tiếc nuối.
Tất nhiên không trách được hắn, hắn mới tu đạo hơn một tháng, kinh nghiệm và kiến thức chưa bao nhiêu, hoàn toàn không biết đến vị trí tu sĩ thường dùng để cất giấu bảo vật.
Trong quãng thời gian này hắn cũng hiểu biết thêm về cái gọi là "nhất thánh địa, tam tông, ngũ giáo, tứ đại gia".
Nhất thánh địa hiển nhiên là Phong Lôi thánh địa.
Hai vị thánh tử Lôi Diệt, Phong Diệt là nhân vật nổi trội nhất thế hệ này, đã sớm đột phá Tiên Linh cảnh.
Phong Lôi hai vị thánh tử khủng bố vô song, không ai biết rõ tột cùng họ có bao nhiêu thực lực.
Theo vào U Minh cấm địa cũng có một người của thánh địa này, đó là tân thánh nữ Tiết Hồng Y, tu vi khổ hải bốn vạn hai ngàn trượng.
Tam tông bao gồm Thái Hoàng tông, Nguyên Thủy tông, Luyện Ngục tông.
Trong ba tông này chỉ có mình Nguyên Thủy tông Triệu Thăng và Luyện Ngục tông Quỷ Diện Quân vào được cửa ải thứ hai.
Nguyên Thủy tông chuyên tu về thân thể, một thiên kiêu Hỗn Nguyên cảnh đỉnh phong như Triệu Thăng có thể dùng tay không ngạnh kháng Nguyên bảo, nếu đó không phải thượng phẩm trở lên thậm chí còn đánh nát được.
Luyện Ngục tông thì công pháp thiên về quỷ đạo, độ tà dị âm độc không kém Minh giáo là mấy.
Quỷ Diện Quân là thiên tài mới nổi của thế lực này, dù tuổi đời còn rất trẻ đã đạt tới khổ hải bốn vạn bảy ngàn trượng, sánh ngang với Kim Thiên Chí của tộc Kim Sí Điểu.
Yêu tộc lần này tới được cửa ải thứ hai còn có Linh Minh vương tử của Thạch Hầu tộc, thực lực không kém Kim Thiên Chí là bao.
Ngũ giáo gồm Minh giáo, Toàn Chân giáo, Chân Đại Đạo, Tịnh Minh Đạo và Tử Dương Đạo.
Minh giáo chuyên tu quỷ đạo tà công, thế hệ này nhân tài Minh giáo nhiều vô số, trong đó có thiếu chủ Trương Kiệt là nổi bật nhất.
Trương Giác đệ đệ Trương Kiệt dù có thế so với những thánh tử thiếu chủ thế lực khác nhưng khi ở Minh giáo vẫn chỉ thuộc tầm trung, đủ hiểu Minh giáo khủng bố tới cỡ nào.
Hiện nay họ có tới ba Ứng Kiếp cường giả toạ trấn, hoàn toàn sánh ngang với Phong Lôi thánh địa.
Toàn Chân giáo là đạo giáo truyền thừa từ thời thượng cổ.
Thế hệ này có thiếu chủ Tư Mã Đế Giang là Tiên Linh cường giả, lại thêm sư đệ Doãn Chí Bình Hỗn Nguyên cảnh đỉnh phong, trong Nam Hoang rất cũng nổi danh.
Chân Đại Đạo cho rằng bản thân mới là đạo quả lớn nhất, không tu đạo thiên địa, trực chỉ nhân tâm, kiến tánh thành thần.
Đời này nổi bật chỉ có Hứa Du khổ hải ba ngàn sáu trăm dặm, có thể nói là yếu nhất trong ngũ giáo.
Tịnh Minh Đạo cũng suy bại hệt như Chân Đại Đạo, Tịnh Minh thiếu chủ dù trợ chiến giúp Độc Cô Minh giết thành công Trương Giác và Vương Thất nhưng vẫn bị hắn quỵt chìa khoá.
Đơn giản vì Độc Cô Minh ghi hận chuyện Tịnh Minh thiếu chủ dám đánh lén hắn, thêm vào đó trong ánh mắt nhìn hắn lúc nào cũng lấp lánh hung quang, tràn đầy ác ý.
Tử Dương Đạo rất mạnh, nổi danh với Tử Khí Kinh, là thế lực duy nhất trong ngũ giáo từng có Đại Đế vào thời thượng cổ.
Tuy nhiên lần này họ không có thiên kiêu nào đến đây.
Lưu Tích Quân tiếp tục nói:
- Còn về tứ đại gia hẳn ngươi cũng đã biết toàn bộ.
Hiện nay mạnh nhất là Vương, xếp thứ hai là Tiêu, Lưu gia ta xếp thứ ba, sau cùng là Lý gia.
Cả bốn gia tộc chỉ có Lưu gia và Tiêu gia vô được tới cửa ải thứ hai.
Độc Cô Minh trầm ngâm.
Tiêu Mịch Nhi là muội ruột của Tiêu Ức Tình, có dung mạo như hoa như ngọc, từng trợ giúp hắn cản chân đám Kim Thiên Chí, Hứa Du.
Khác với tên Lý Mật của Lý gia, Tiêu Mịch Nhi không hề có địch ý với hắn, khiến hắn rất có hảo cảm.
- Tiêu Ức Tình là người thế nào mà ai cũng bảo gã ta sánh ngang với Phong Diệt, Lôi Diệt?
Độc Cô Minh rất tò mò về người này.
Lưu Tích Quân cười cười đáp:
- Gã cũng thần bí hệt như hai thánh tử kia, chưa từng chân chính để lộ thực lực.
Gã tu tình đạo, bộ dáng u sầu, tóc tai rũ rượi, sử dụng pháp bảo là một cây đàn tỳ bà, trong giao chiến cũng chưa bao giờ đứng lên.
Có người từng thấy gã chỉ gảy đàn thôi đã khiến cho một tu sĩ Tiên Thai hậu kỳ nổ tung mà chết...!
- Biến thái đến như vậy?
Độc Cô Minh nuốt nước bọt ừng ực.
Cảnh giới càng cao thì vượt cấp chiến đấu càng khó khăn.
Giữa Tiên Thai sơ kỳ và hậu kỳ cách nhau như trời với biển, vậy mà chỉ gảy đàn thôi cũng giết được.
Đây là kiểu nghịch thiên gì?
- Cô thấy Mộng Tiểu Phàm thế nào? Có so được với Phong Diệt, Lôi Diệt, Tiêu Ức Tình hay không?
Độc Cô Minh chợt hỏi.
Lưu Tích Quân cân nhắc một chút rồi nói:
- Rất phi phàm, nhưng dù sao Phong Lôi hai vị thánh tử và họ Tiêu kia chưa từng bộc lộ hết thực lực, quá khó để đánh giá.
Nhưng dù họ mạnh cỡ nào cũng sẽ thất bại dưới tay ta?
Thấy nàng tự tin như vậy, Độc Cô Minh cười khinh bỉ:
- Cô ở Khổ Hải chỉ mở được ba vạn bảy ngàn trượng, ở Hỗn Nguyên cảnh ngưng kết ra mười lăm sợi nguyên khí, vậy làm sao so được với mấy tên biến thái kia?
Lưu Tích Quân không hề tức giận:
- Đợi ngươi trải qua xong sinh tử kiếp sẽ hiểu rõ.
Theo ta nhớ thì sinh tử kiếp lần thứ nhất kết thúc, linh lực của ta lột xác, trở nên hùng hậu gấp đôi.
Sinh tử kiếp lần thứ hai tới rất sớm khi ta mới chỉ là Hỗn Nguyên trung kỳ, linh lực lại tăng gấp bốn.
Theo như ta phỏng đoán, chỉ cần lần thứ ba hoàn thành, linh lực của ta sẽ tăng gấp tám lần!
- Con mẹ nó chứ!
Bí mật này không khỏi doạ Độc Cô Minh nhảy dựng.
Mới chỉ ba lần mà muốn nghịch thiên đến thế, chờ đủ chín lần sinh tử kiếp, thiên hạ này còn ai địch nổi truyền nhân Cửu Chuyển Thiên Công?
Nhưng đây là con đường rất dài, từ thái cổ đến nay chưa từng có ai làm được ngoài Cửu Thiên Huyền Nữ.
- Ài, nhưng Cửu Chuyển Thiên Công cũng không phải vô địch thiên hạ.
Xếp chung với nó còn tới ba loại cấm thư.
Nghe đồn bá đạo nhất là Thiên Thượng Thiên Hạ, Duy Ngã Độc Tôn công mà Bá Luân Đại Thần từng luyện.
Nhờ vào công pháp này ông mới đánh khắp lục giới không đối thủ, vô địch vũ trụ.
Hai bộ cấm thư còn lại thì đã hoàn toàn mai một ở thế gian, ngay cả tên cũng chìm sâu vào quên lãng.
Bá Luân Đại Thần, cường giả vĩ đại nhất lịch sử nhân tộc.
Đây là cái tên dù đã qua trăm vạn năm kể từ thời kỳ thái cổ vẫn chưa từng mai một.
Các đời Nhân Chủ dù được chúng Đế quỳ bái vẫn phải khom người trước bức tượng của ông được đặt ở Đông Hải, đủ hiểu vị cường giả uy chấn cổ kim này vĩ ngạn tới mức nào.
- Cổ ngọc của ta đối kháng được với uy áp quỷ chủ, có khi nào là của Bá Luân Đại Thần không?
Độc Cô Minh đột nhiên có suy nghĩ kỳ quái.
Nhưng cẩn thận suy xét thì không hợp lý lắm.
Quan tài kia có thể chỉ là của một trong Thập Điện Minh Vương đóng vai trò canh cổng U Minh Cấm Địa.
Nếu U Minh Quỷ Chủ có lưu lại thi thể thì cũng phải là ở bí cảnh thứ ba mới đúng!
Còn lão Lý là ai? Cả con hắc mã kia nữa! Có thể đưa linh hồn hắn xuyên qua vũ trụ tới được nơi này? Đó là loại sức mạnh gì?
Quá nhiều bí mật ẩn giấu khiến Độc Cô Minh tràn trề lòng hiếu kỳ.
Hắn quyết tâm phải trở nên cường đại để phá vỡ chúng