logo
Chương 9: Thượng Quan Sở Hàn VS Hiên Viên ThươngNgười đăng: adminNgày đăng 15-02-2021 10:55
- Hoàng thượng, nên vào triều! - Sáng sớm, ngoài cửa vang lên thanh âm của Lý Đức Hải, Dạ Mị tựa hồ còn đang làm không rõ tình trạng gì, kéo chăn che đầu tiếp tục ngủ, lưu lại Hiên viên Thương ở một bên lo lắng suông.
Nữ nhân chết tiệt này đem mình định ở chỗ này cả đêm còn chưa tính, hiên tại đã tới thời gian lâm triều cũng không cởi bỏ cho mình, chính mình nếu còn không lên tiếng không biết bọn người bên ngoài có thể nghĩ rằng hoàng thượng đã xảy ra chuyện hay không đâu?
- Hoàng thượng, nên vào triều sớm! - Lý Đức Hải ngoài cửa cũng thật là buồn bực, bình thường hoàng thượng kêu một tiếng là đứng dậy, như thế nào hôm nay kêu vài tiếng người còn không có trả lời? Chẳng lẽ tối hôm qua cùng hoàng hậu làm cho quá lửa nóng rồi? Trong lòng Lý Đức Hải cực kỳ vô sỉ nghĩ.
- Ngô....ngươi như thế nào còn ở a? - Dạ Mị rốt cục mơ mơ màng màng mở hai mắt, mông lung buồn ngủ nhìn gương mặt phóng đại kia.
Nguyên bản Hiên Viên Thương nhìn đến bộ dáng quyến rũ này của nàng đầu óc còn có chút mê muội, kết quả vừa nghe đến lời nói của nàng liền hoàn hồn, hận không thể dùng ánh mắt giết chết nàng! Chẳng lẽ nàng ta đã quên hành vi của mình tối hôm qua rồi?
- Đúng rồi, ngươi không thể động đậy cũng không thể nói chuyện. - Bất giác mỗ nữ rốt cục nhớ lại hết thảy của tối hôm qua, cũng nghĩ tới nụ hôn làm nàng tim đập nhanh hơn kia, chẳng qua nàng tự động xem nhẹ cảm giác này.
- Ngươi nữ nhân chết tiệt này! Rốt cục cũng chịu giải khai cho trẫm? - Vừa được đến tự do, Hiên Viên Thương liền oán hận trừng mắt nhìn Dạ Mị nói, hai cánh tay quả nhiên đã không có cảm giác.
- Nếu còn không vào triều liền không còn kịp rồi. - Dạ Mị tự nhiên biết hắn tức giận, người thông minh đều biết nói hiện tại không phải là lúc cùng đầu bạo long này tranh phong tương đối, cho nên đành phải cầm lâm triều đến cản hắn.
Quả nhiên, Hiên Viên Thương vừa nghe nháy mắt liền hoàn hồn, đối với Dạ Mị hung tợn nói:
- Hừ, lát nữa về trẫm mới tính sổ với ngươi! - Lập tức phất tay áo chạy lấy người.
Về phần Dạ Mị, căn bản sẽ không đem lời nói của hắn để vào lòng, chờ hắn chân trước vừa đi, phía sau nàng liền phân phó Thúy Y canh cửa không cho bất luận kẻ nào tiến vào, mà chính nàng thì vào trong vòng tay tu luyện đi.
Bên trong vòng tay Dạ Mị căn bản không biết tin đồn bên ngoài, nếu không chỉ sợ nàng phải hộc máu ba thước.
- Ai, ngươi nghe nói sao? Tối hôm qua hoàng thượng ngủ ở Loan Phượng cung!
- Đúng vậy đúng vậy! Nghe nói hôm qua hoàng thượng còn........trắng đêm cùng hoàng hậu, buổi sáng hôm nay phải kêu vài tiếng mới rời giường vào triều đâu!
- chính là vậy thôi! Nghe nói hoàng hậu nương nương mệt nhọc quá độ, cả ngày hôm nay đều nghỉ ngơi tại tẩm cung đâu!
- Ha ha, cảm tình của hoàng thượng và hoàng hậu nương nương tốt thật!
... ...... ...... ...... ...
Lực lượng của lời đồn nhảm thật sự rất khủng bố, gần chỉ là một buổi sáng, người của toàn bộ hoàng cung cơ hồ đều biết hoàng thượng hôm qua đại phát hùng vĩ trắng đêm sủng hạnh hoàng hậu nương nương, thế cho nên làm hoàng hậu nương nương mệt nhọc quá độ cả ngày không xuống giường được! Thậm chí ngay cả hai cánh tay của Hiên Viên Thương đều thành "chứng cứ phạm tội", bởi vì buổi tối vận động quá dũng mãnh, cho nên cánh tay mới mất hết sức lực.
Vì thế, chuyện xấu của Dạ Mị và Hiên Viên Thương bắt đầu.
Vốn Dạ Mị còn đang chờ đợi cái gọi là trừng phạt của Hiên Viên Thương, nhưng là liên tục hơn mười ngày đều không thấy bóng dáng của hắn, Dạ Mị cũng là mừng rỡ được thanh tĩnh, chỉ là vì cái gì trong lòng sẽ có cảm giác trống vắng? Giống như từ sau nụ hôn đêm đó tất cả chuyện tình đều không giống với...
- Tiểu thư! Lão gia phái người tới nói đại thiếu gia đã trở lại, vừa nãy đã nổi giận đùng đùng tiến cung! - Thúy Y thở hồng hộc chạy về Loan Phượng Cung, nôn nóng nói với Dạ Mị.
- Cái gì! Mau mang ta đi tìm hoàng thượng! - Hy vọng còn kịp, tên đại ca ngốc này ngàn vạn lần không nên làm chuyện điên rồ gì.
- Dạ tiểu thư!
Bên trong Càn Thanh cung:
- Vi thần tham kiến hoàng thượng
- Sở Hàn , khách khí như vậy làm gì? Chúng ta riêng về phía dưới không phải là tự xưng huynh đệ hay sao? - Hiên Viên Thương cau mày nói.
- Thần không dám, thần nghe nói xá muội lúc trước té bị thương đầu nên đặc biệt tới thăm, không biết hoàng thượng có thể truyền xá muội tới gặp mặt một lần với thần hay không? - Thanh âm Thượng Quan Sở Hàn lạnh lùng nói, tuy rằng ngoài miệng là nói quan hệ quân thần, nhưng trong giọng nói không mang một tia ý cung kính, ngược lại ẩn ẩn có chút tức giận.
- Ngươi là đang trách ta bạc đãi Thượng Quan Nhã Nhi sao? - Hiên Viên Thương biết Thượng Quan Sở Hàn rất sủng ái muội muội của hắn, nhưng là hắn (HVT) không thừa nhận hắn (TQSH) sẽ vì vậy mà đối với mình có gì không vui.
- Thần không dám! Thần chỉ nghĩ muốn gặp mặt xá muội một lần! - Vẫn là giọng điệu đạm mạc như trước, chỉ là người hiểu hắn đều biết đến hắn thật sự tức giận.
- Sở Hàn, ngươi đừng quên, nàng họ Thượng Quan! - Hiên Viên Thương nữa híp mắt lạnh giọng nhắc nhở đến.
- Thần cũng họ Thượng Quan!
- Ngươi cũng biết rõ ngươi cùng nàng là không giống với!
- Thì tính sao? Thần chỉ biết nàng ấy là muội muội thần sủng ái nhất!
- Sở Hàn ngươi không nên ép ta, ngươi cũng biết đến, đối với chuyện kia ta sẽ không dừng tay!
- Ngươi muốn làm thế nào đó là chuyện của ngươi, nhưng chỉ cần có ta ở đây, ai cũng đừng nghĩ động vào một sợi lông của Nhã Nhi! Cho dù là ngươi cũng không được! - Trong lòng tức giận đã sớm thừa nhận đến biên giới, hai tròng mắt của Thượng Quan Sở Hàn bắn ra quang mang kiên định mà lại quyết tuyệt.
- Ngươi! Chẳng lẽ ngươi cũng muốn đối nghịch với ta sao? - Hiên Viên Thương trầm giọng hỏi, hắn chẳng thể nghĩ tới tình cảm của Thượng Quan Sở Hàn đối với Thượng Quan Nhã Nhi đã thâm sâu như thế.
- Ta không nghĩ muốn đối nghịch với ngươi, nhưng là ta quyết không cho phép bất luận kẻ nào thương tổn Nhã Nhi! - Không có ai còn trọng yếu hơn so với Nhã Nhi của hắn, càng không có ai có thể thương tổn Nhã Nhi của hắn, Nhã Nhi của hắn đều là bảo bối hắn nâng niu trong lòng bàn tay a.
[ƯU ĐÃI 06-10.06-1 TẶNG 1 FULLSIZE]Sữa rửa mặt làm sạch từ trà xanh đảo Jeju Innisfree Green Tea Foam Cleanser 150ml - NEW
- Ta chỉ có thể nói đến lúc đó ta sẽ cố gắng bảo trụ tính mạng của nàng.
- Sau đó đâu? Phế bỏ phong hào của nàng biếm vào lãnh cung sống hết quãng đời còn lại? Hay là đem nàng vòng cấm đứng lên để ngươi độc chiếm? - Nghe được Hiên Viên Thương trả lời, Thượng Quan Sở Hàn cười nhạo đến.
- Ta...vậy ngươi nói đến cùng là ngươi muốn thế nào? - Hắn sẽ không đem nàng biếm lãnh cung, nhưng là đời này nàng cũng đừng nghĩ chạy ra khỏi lòng bàn tay của hắn! Nhớ tới nữ nhân "trong ngoài không giống nhau" kia, , trong lòng Hiên Viên Thương nhịn không được vui vẻ lên, nhớ lại nụ hôn đêm đó, cảm xúc mềm mại cùng lưỡi hồng thơm ngọt kia đã muốn dây dưa hắn hơn mười ngày!
- Ta muốn mang nàng đi!
- Điều đó không có khả năng!
Cơ hồ là không chút suy nghĩ, Hiên Viên Thương buột miệng kiên quyết phản đối đến. Lời vừa ra khỏi miệng chính mình cũng ngây ngẩn cả người, không rõ vì cái gì một khi nghĩ đến nàng sẽ đi khỏi chính mình lại có phản ứng lớn như vậy, vì che dấu xấu hổ của bản thân, Hiên Viên Thương tiếp tục nói:
- Nàng là hoàng hậu, tuyệt đối không thể theo ngươi ra cung!
- Hoàng hậu? Ngươi cho rằng đến lúc đó nàng có thể làm đường đường một quốc gia chi mẫu sao? - Thượng Quan Sở Hàn tức giận châm biếm đến.
- Ngay cả không thể tiếp tục làm hoàng hậu nàng cũng là phi tử của trẫm! - Nhìn đến Thượng Quan Sở Hàn châm biếm, Hiên Viên Thương cũng tức giận, mặc kệ thế nào hắn cũng sẽ không cho nàng ra đi! Hắn muốn đem nàng nhốt lại bên người cả đời!
- A! Ngươi yêu nàng sao? - Thượng Quan Sở Hàn là ngươi thông minh cỡ nào, sao lại không biết ý nghĩ trong lòng của Hiên Viên Thương? Nhưng là chỉ cần có hắn ở đây, hắn sẽ tuyệt đối không cho Nhã Nhi có gì không hạnh phúc, cho dù là cá chết lưới rách.
Yêu sao? Không! Ta làm sao có thể yêu nàng? Ta làm sao có thể yêu nàng!
Lúc này Hiên Viên Thương căn bản không biết rõ tình cảm mới bắt đầu nảy sinh trong lòng đến cùng là gì, cũng bởi vậy từng bước sai từng bước sai.
- Đại ca! - Ngay tại lúc hai người giằng co hết sức, một đạo bóng dáng kiều mỵ xông vào.
- Nhã Nhi! - Thượng Quan Sở Hàn vui vẻ nhìn xem muội muội mà mình ngày nhớ đêm mong trước mắt này, nàng trở nên đẹp hơn, đẹp như thế chói mắt. Thượng Quan Sở Hàn vui sướng ôm cổ Dạ Mị, đôi tay ấm áp xoa xoa đầu nàng.
Dạ Mị cũng thuận theo tựa vào lòng hắn hưởng thụ hắn sủng ái, rốt cục chính mình cũng gặp được đại ca trong truyền thuyết này, hắn thật là mỹ nam tử hiếm có đâu! Cùng khí chất của Hiên Viên Thương và Hiên Viên Ngọc không giống với, hắn hẳn là một người rất đạm mạc (lạnh lùng không để ý tới bất kỳ chuyện gì) đi? Tựa hồ đáy mắt hắn không có một tia độ ấm, rất lạnh, nhưng Dạ Mị có thể cảm giác được hắn đối với muội muội của hắn là đặc biệt, hắn thật sự rất sủng ái muội muội của hắn đi?
Nhưng là, phần sủng ái này không thuộc về chính mình.
Hiên Viên Thương thấy hai người ôm nhau trước mắt này không biết vì sao cảm thấy phi thường chói mắt, rất muốn đem bọn họ tách ra...trên thực tế, hắn cũng thật sự làm như vậy!
- Hiên Viên Thương ngươi làm gì? - Dạ Mị trừng mắt nhìn cái móng vuốt trên tay mình tức giận hỏi, tay đều sắp bị nắm gãy!
- Ngươi là hoàng hậu của trẫm, cùng nam nhân khác ôm nhau còn ra thể thống gì! - Đối với xưng hô của Dạ Mị với hắn, hắn sau này cũng đã muốn chuẩn bị thói quen, hắn thật sự không biết nữ nhân này còn cái gì là không dám làm.
- Nam nhân khác gì chứ, hắn là đại ca của ta!
- Đại ca của ngươi cũng là nam nhân!
- Ngươi! Đại ca chúng ta đi, không cần để ý xú nam nhân không thể nói lý này! - Dạ Mị khinh bỉ liếc mắt nhìn Hiên Viên Thương một cái sau đó lôi kéo Thượng Quan Sở Hàn đi ra ngoài, nhưng lại bị Hiên Viên Thương nắm tay còn lại kia kéo về.
- Không được đi, muốn nói gì thì nói ở đây đi.
- Ngươi còn không buông tay ta liền đem chuyện tối hôm đó nói ra, cam đoan ngày mai mọi người trong toàn kinh thành đều sẽ biết! - Dạ Mị hung tợn uy hiếp đến, người kiêu ngạo như hắn vậy, mất mặt còn quan trọng hơn so với đánh mất tính mạng!
- Nguơi nữ nhân chết tiệt này! Ngươi còn không biết xấu hổ nói! - Hiên Viên Thương nghĩ đến chính mình đêm đó bị đá một cước lửa giận trong lòng tăng cao.
- Làm ta đều dám làm vậy còn có cái gì không dám nói? Không tin thì ngươi thử xem! Còn không buông tay? - Dạ Mị khinh thường nói, phỏng chừng trên đời này cũng chỉ có nàng một người dám quang minh chính đại (đường đường chính chính) uy hiếp hoàng đế
Nghe vậy, Hiên Viên Thương đành phải không cam lòng buông tay, nếu ánh mắt có thể giết chết người mà nói, lúc này Dạ Mị có lẽ đã chết mấy ngàn lần! Đến thủy chung, Thượng Quan Sở Hàn đều chỉ lẳng lặng ở một bên nhìn bọn họ cãi nhau, nhưng không ai chú ý tới vẻ ảm đạm (buồn bã) trong mắt hắn.
Nhìn bóng dáng Dạ Mị cùng Thượng quan Sở Hàn ra đi, trong lòng Hiên Viên Thương vừa không biết tư vị gì, vừa tức giận nàng uy hiếp hắn. Nữ nhân chết tiệt, một ngày nào đó trẫm nhất định cho ngươi muốn sống không được muốn chết cũng chẳng xong.
Nhưng là chuyện đời khó biết trước được, đến tột cùng là ai bị ai ăn gắt gao cũng không biết đâu!
- Nhã Nhi, ngươi thay đổi thật nhiều. - Thượng Quan Sở Hàn ôn nhu nhìn Dạ Mị nói.
- Vậy đại ca thích ta của trước đây hay ta của bây giờ đâu? - Dạ Mị cười khẽ hỏi, kỳ thật trong lòng đã sớm bất an không yên, thật sự rất sợ mình sẽ nghe được đáp án mà mình không muốn nghe.
- Vô luận là Nhã Nhi của trước đây hay Nhã Nhi của bây giờ đại ca đều thích, mặc kệ ngươi biến thành bộ dáng gì đi nữa ngươi vĩnh viễn vẫn là tiểu muội đại ca sủng ái nhất.
- Ha ha, cám ơn đại ca. - Được đến đáp án này, Dạ Mị coi như là yên tâm. Từ nay về sao để cho ta thay thế Thượng Quan Nhã Nhi tới bảo vệ các ngươi đi!
- Cảm tạ cái gì nha đầu ngốc? Đại ca thương ngươi là thiên kinh địa nghĩa (chuyện đương nhiên) - Thượng Quan Sở Hàn dừng một chút hỏi - Nhã Nhi, đại ca mang ngươi đi được không? Hoàng cung không phải là nơi ngươi nên ở.
- Đại ca, ta biết ngươi lo lắng cho ta, nhưng là ta cũng không muốn vì ta mà ngươi cùng Hiên Viên Thương trở mặt. Nếu như ta không đoán sai, hắn là tuyệt đối sẽ không buông tha cho ta đi đi? - Một khi đã trở thành nữ nhân của hoàng đế thì vĩnh viễn cũng đừng hy vọng xa vời hắn sẽ thả ngươi ra cung, cho dù là hắn từ bỏ ngươi cũng chỉ có thể chết già ở trong cung
Đây là ích kỷ và vô tình của hoàng đế!
- Ngươi đoán đúng vậy, nhưng là chỉ cần ngươi muốn ra cung, đại ca nhất định sẽ nghĩ biện pháp đem ngươi mang ra ngoài! - Thượng Quan Sở Hàn nghiêm túc nói.
- Đại ca, ngươi không cần lo lắng cho ta, ta sẽ bảo vệ chính mình thật tốt. Chờ thời điểm ta muốn ra ngoài ta liền nói với ngươi, thế nào? - Dạ Mị biết Thương Quan Sở Hàn sẽ không từ bỏ dễ dàng như vậy, chỉ đành phải nghĩ biện pháp trước tiên ổn định hắn. Kỳ thật nàng muốn ra cung là thật, nhưng là tuyệt đối sẽ không đem hắn lôi xuống nước, như vậy cho dù đến lúc đó thật sự có ra sai lầm gì cũng sẽ không liên lụy tới hắn.
- Được rồi, vậy Nhã Nhi chính ngươi cẩn thận, đại ca sẽ thường xuyên đến gặp ngươi.
- Đại ca có thể thường xuyên ra vào hậu cung sao? - Dạ Mị khó hiểu hỏi.
Thượng Quan Sở Hàn nghe vậy thần bí cười nói:
- Nếu đại ca muốn, bao giờ cũng có thể.
Dạ Mị cũng là người cực kỳ thông minh, đầu óc hơi chuyển một chút tự nhiên liền đoán được:
- Ngô....nguyên lai là đại ca muốn làm đầu trộm đuôi cướp (e hèm! Là.....trèo tường đấy quý vị ==") a!
- Ha ha, vì Nhã Nhi của ta làm một lần đầu trộm đuôi cướp lại như thế nào? - Thượng Quan Sở Hàn nhoẻn miệng cười, như tuyết liên (hoa sen tuyết) nở rộ, thánh khiết, tao nhã, tuyệt mỹ!
- Đại ca....- Dạ Mị xem nam nhân kinh tài tuyệt diễm (vừa đẹp lại tài giỏi) trước mắt này bỗng nhiên thấy mũi ê ẩm, tựa hồ có một góc trong lòng bắt đầu hòa tan, một loại tên là cảm động gì đó nảy sinh trong lòng.
[ƯU ĐÃI 06-10.06-1 TẶNG 1 FULLSIZE]Sữa rửa mặt làm sạch từ trà xanh đảo Jeju Innisfree Green Tea Foam Cleanser 150ml - NEW

About DauHu.Net !
Đậu Hũ - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện đam mỹ, hay truyện ngôn tình một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị như di động và máy tính bảng.