Chương 15Người đăng: adminNgày đăng 23-03-2023 12:24
Buổi sáng của ngày thứ hai, Đồng Vũ Vụ biết mình ở trong nhà mẹ chồng nên đêm qua cô đã đặt báo thức dậy sớm.
Bảy giờ khi cô thức dậy thì Phó Hành Lễ đã rời đi từ lúc nào, cô hối hả vệ sinh sáng nhưng khi có mặt xuống nhà dưới cũng đã tám giờ hai mươi phút..
Khi rỗi rãnh, Phó Lễ Hành có thói quen chạy bộ mỗi buổi sáng.
Cô vừa xuống lầu thì đúng lúc hắn mới từ bên ngoài trở về.
Hắn đang mặc quần áo thể thao màu đen, gọng kính kim loại màu vàng bị lấy xuống làm cho cả người hắn nhìn như trẻ hơn mấy tuổi.
"Tỉnh rồi?" Phó Lễ Hành đi đến trước mặt cô, hỏi.
Đồng Vũ Vụ gật gật nhẹ, "Hình như em dậy trễ."
"Tôi đi tắm."
"Dạ" Đồng Vũ Vụ gợi ý, "Có cần em giúp anh chuẩn bị quần áo không?"
Đối với Đồng Vũ Vụ, đây cũng là một loại phương thức tăng tình cảm, lúc trước cô cảm thấy công đoạn này chẳng qua chỉ là dệt hoa trên gấm*, sau khi trải qua biến cố mấy ngày nay, cô bắt đầu nghĩ, cô có nên đối xử với Phó Lễ Hành nhiệt tình hơn không? Mặc dù cô đã đối với hắn đủ nhiệt tình lắm rồi.
"Không cần." Ngay khi Đồng Vũ Vụ chuẩn bị muốn đi chuẩn bị thì lại nghe Phó Lễ Hành vứt xuống một câu rồi trực tiếp đi lên lầu.
? ?
Chuyện gì xảy ra vậy? Hôm qua không phải còn rất tốt sao?
Đồng Vũ Vụ sững người chốc lát, nhưng cô nhanh chóng lấy lại bình thản tươi cười bước ra phòng ăn.
Hôm qua vẫn còn tốt, hôm nay lại lạnh lùng như vậy.
.
.
Quả nhiên là khi đàn ông có ý nghĩ khác đều rất khó che giấu tâm tình của mình!
Cứ coi như bây giờ Phó Lễ Hành ở bên ngoài vẫn chưa có ai, nhưng đoán chừng đã có vài sự lựa chọn nào đó rồi.
Nếu như không phải đang ở tại nhà cũ, Đồng Vũ Vụ thật muốn chửi ầm lên**.
Ăn xong điểm tâm, Phó Lễ Hành đến công ty, Đồng Vũ Vụ thì cùng đi lựa chọn châu báu với mẹ Phó.
Mỗi lần đến phòng đựng đồ trang sức của mẹ Phó, Đồng Vũ Vụ đều thở dài một lần, mẹ Phó thật sự là một người phụ nữ quá hạnh phúc, chỗ kim cương đá quý này đều có giá trên trời.
Năm cô mười bốn tuổi có nghe nói đến một bộ trang sức tên là Trái Tim Hi Vọng, bị người ta dùng tám ngàn vạn mua lại.
Mà nó lại đang nằm trong phòng đựng đồ trang sức của mẹ Phó.
Hôm nay Đồng Vũ Vụ không thích thú nhìn ngắm như trước kia, mà ngược lại có chút thờ ơ.
Mẹ Phó cũng chú ý tới, bảo người giúp việc dẫn nhà tạo mẫu xuống lầu, lúc này mới bưng sau đó nâng lên một cốc trà nhài, thần thái ưu nhã hỏi: "Cuộc sống gần đây của con thế nào?"
Cho dù nội tâm Đồng Vũ Vụ đầy sóng gió, sắc mặt của cô vẫn không hề thay đổi.
Mặc dù cô đoán là Phó Lễ Hành có người ở bên ngoài, nhưng cô sẽ không tìm mẹ Phó xin giúp đỡ.
Trong mắt một số người, cô rõ ràng là người yếu thế trong cuộc hôn nhân này, cho dù Phó Lễ Hành có người bên ngoài, vậy thì sao chứ?
Mẹ Phó là mẹ chồng của cô, nhưng lại là mẹ ruột của Phó Lễ Hành.
Ai thân ai sơ, chỉ cần là người có đầu óc đều có thể đoán được.
"Cũng không tệ lắm." Đồng Vũ Vụ nhấp môi mỏng, nhẹ nhàng đưa tay lên vuốt tóc sau tai, "Lễ Hành mới từ nước ngoài trở về, con sợ anh ấy bị mệt vì lệch múi giờ, hôm qua con có bảo dì Vương nấu canh an thần, không nghĩ tới anh ấy thế mà ngủ còn ngon hơn ngày mới về."
Lúc vừa về làm dâu, cô cùng mẹ Phó không có nhiều chủ đề để nói chuyện, sau này chung đụng nhiều lần, tâm tính của cô cũng thả lỏng hơn, nói chuyện với mẹ Phó cũng tự tại hơn nhiều so với trước kia.
Mẹ Phó nhấc khóe môi cười nhẹ"Vậy là tốt rồi.
Nhà cũ này quạnh quẽ, các con trở về, ngược lại náo nhiệt lên không ít."
Đồng Vũ Vụ cúi đầu, che giấu cảm xúc thực trong mắt.
Đến rồi, lại bắt đầu thúc giục chuyện sinh con.
"Trước kia bà nội các con nói, Phó gia cái gì cũng tốt, chỉ có con nối dòng là không đông.
Mẹ cũng khuyên bà, nhà nào có duyên phận của nhà đó.
.
."
Hối thúc cô thì được gì chứ, có thời gian thì nên đi khuyên con trai của mẹ kìa.
Nụ cười của Đồng Vũ Vụ không đổi ngồi nghe mẹ Phó ám chỉ, dáng vẻ như nghe không hiểu.
***
Cầm được mấy bộ trang sức từ chỗ mẹ Phó, Đồng Vũ Vụ cảm thấy thắng lợi trở về.
Sau khi về nhà, cô ngồi trên ghế sa lon lựa ảnh, chọn một cái thích hợp để đăng lên vòng bạn bè*.
Tổng cộng có hai bức ảnh, một là quà mà Phó Lễ Hành mang về, một cái khác là ảnh hôm qua cô tự chụp trên xe.
Nhân vật chính trong ảnh là cô, nhưng cô dùng một chút kỹ xảo trong góc chụp, vừa lúc đem một bên mặt của Phó Lễ Hành chụp vào.
Cô chỉ đăng hình chứ không viết thêm gì cả.
Không đầy một phút, liền nhận được không ít sự trầm trồ của mấy chị em.
Cô hài lòng nhìn bình luận nịnh nọt bên dưới, chợt cảm thấy tâm tình thật sảng khoái.
Nghĩ đến một năm sau, nói không chừng mình sẽ trở thành người bị chồng ruồng bỏ, sắc mặt Đồng Vũ Vụ trở nên khó coi, đúng lúc này, hệ thống lại nhảy ra, sau khi được nâng cấp, giao diện phong phú hơn rất nhiều.
Hệ thống: 【 Xin chào người sử dụng, bổn hệ thống đã nâng cấp hoàn tất.
Bây giờ bắt đầu công bố nhiệm vụ và tiền thưởng.
Tiền thưởng là năm mươi vạn! 】
Đến cả mí mắt Đồng Vũ Vụ cũng không thèm nâng lên, chỉ chuyên tâm thưởng thức chiếc nhẫn kim cương trên ngón áp út của mình.
Năm mươi vạn, mua một cái túi xách cũng không đủ..