Chương 10: Ám sátNgười đăng: adminNgày đăng 15-02-2021 11:00
Có vẻ như lần nâng cấp này của hệ thống đã làm cho nó phù hợp với thế giới này hơn. Không chỉ đơn thuần là game như trước. Franz cảm thấy hưng phấn nhưng cũng lo lắng. Xem ra cần phải mua một số thứ nữa để bảo mạng tốt hơn rồi.
Nhưng nhìn vào hệ thống Franz chợt trợn mắt. Vạn hoa đồng tả luân nhãn từ khi nào đã lên đến 80000 bạc rồi. Nhìn sang vĩnh hằng Vạn hoa đồng tả luân nhãn cũng đã lên giá 700000 bạc. Nhìn lại các nhẫn thuật khác cũng lên giá theo. Đến mức với 2000 bạc bây giờ hắn chỉ đủ mua nhẫn thuật cấp E và D.
Thoát ra khỏi hệ thống Franz phiền muộn vô cùng. Hệ thống quả là gian thương mà. Thấy hắn kiếm tiền dễ dàng thế là nâng giá lên. Cũng giống như kiếp trước vậy. Mỗi lần xăng lên, thì giá cả mặt hàng nào cũng tăng, nhưng tiền lương lại không tăng a. Bỗng nhiên Emon bước vào nói.
“Thiếu gia, gia chủ và các trưởng lão đang đợi ngài ở sảnh đường.”
Khi Franz tiến vào sảnh đường đã thấy Duss cùng hội đồng trưởng lão tại đó. Ngoài ra còn có cả Leona và những người tiến vào top 8. Franz thầm đoán. Xem ra đã đến lúc ban thưởng rồi. Leona liền tiến đến kéo hắn về đứng bên cạnh cô. Geoffey cùng Grey mỉm cười với hắn thân thiện. Chỉ có Sothe mặt vẫn lạnh như băng và Desmond nhìn hắn với ánh mắt oán độc
Quả nhiên như Franz đoán. Sau một hồi diễn thuyết cùng cổ vũ, các trưởng lão lần lượt thay gia chủ ban thưởng cho những người không thuộc top 4. Riêng Grey và Sothe thì được xếp đồng giải 4. Grey được trao một tấm đại thuẫn màu lam, hình ovan cao quá đầu hắn, bên trên có khắc gia huy hoàng kim sư tử, ở giữa có một viên ma hạch lấp lánh, chỉ mới vừa nhìn cũng biết đây không phải trang bị bình thường mà chính là một phụ ma trang bị nha
Sothe cũng là một bộ giáp vảy phụ ma, trọng lượng không những nhẹ mà sức phòng ngự cũng rất tốt, nghe nói được chế tạo từ gia của của Độc thanh xà – ma thú cấp 5. Desmond tuy bị loại từ đầu nhưng dù sao cũng là cháu của Đại trưởng lão nên cũng được ưu ái bang thưởng một bộ giáp phụ ma, tuy nhiên nếu so với các giải thường trên thì còn kém lắm. Desmond nhìn Franz với ánh mắt càng thâm độc hơn làm hắn khẽ nhíu mày.
Đến lượt top 3 là do chính gia chủ trao thưởng. Top 3 lần này có cả 2 đứa con của ông làm ông suốt ngày cười hớn hở, tâm tình tốt vô cùng. Nhưng hiện tại Duss vẫn giữ nguyên vẻ mặt của một gia chủ uy nghiêm.
“Leona, lần này ngươi đã lọt vào top 3, gia tộc ban thưởng ngươi một vòng tay ma pháp, bên trên có khắc ma pháp trận tăng hỏa hệ ma pháp và một ma pháp cấp 6 – hỏa diễm chi vũ”
Leona tiếp nhận lấy trên mặt yêu thích không thôi. Cô liền mang chiếc vòng tay vào, từ tay áo ma pháp bào rộng thình lộ ra một bàn tay búp sen trắng muốt. Không thể tin được chỉ với bàn tay này Leona đã trược tiếp đánh bầm dập bao nhiêu kẻ cô không vừa mắt nữa
Đến lượt Geoffey, Duss lấy ra một thanh trường thương, toàn thân thương bằng kim loại phát ra một màu đồng đỏ sậm, trên đầu thương còn có hình một con rắn quấn quanh.
“Đây là Bàn xà thương, phù hợp với công pháp đấu khí của người. Đồng thời phụ thêm ma pháp cấp 3 Điện xà cuồng loạn.”
Duss trao cho Geoffey thanh trường thương đó. Phải nói rằng trường thương rất hợp với anh. Franz cảm tưởng như mình thấy Triệu Tử Long vậy. Điện xà cuồng loạn hắn cũng biết, tuy chỉ là ma pháp cấp nhưng hiệu quả vô cùng. Nó sẽ làm địch nhân bị tê liệt như thanh Kusanagi vậy. Nhưng Franz biết nhược điểm của phụ ma trang bị, đó là một ngày chỉ phóng ra ma pháp được một lần mà thôi.
Đến lượt Franz, Duss không thể kìm được khẽ nhếch môi lên thành một nụ cười khẽ. Phần thưởng của hắn chỉ nằm trong một cái hộp nhỏ.
“Phần thưởng của ngươi là một đôi dao găm. Tuy không phải là phụ ma trang bị nhưng lại có độ sắc bén và sức xuyên thấu siêu cường. Bên trên còn có 2 rãnh để ngươi có thể bôi lên 2 loại chất độc khác nhau.. Nhưng bởi vì 3 năm trước không biết ai đã lấy đi một thanh dao găm nên hiện giờ chỉ còn một cái. Gia tộc sẽ cho ngươi tự chọn một thanh phụ ma vũ khí ở tầng 1 trong kho.”
Duss nói, mắt lại khẽ liếc Leona, còn cô thì cúi đầu xuống không dám nhìn ông. Franz lấy làm lạ, mở hộp ra. Bên trong là một con dao găm dài khoảng 9 inch, toàn thân dao đều màu đen không phát ra một tia sáng, ở giữa sống dao là hai đường rãnh như Duss đã nói, toàn thân dao tỏa ra hàn khí lạnh lẽo. Nhưng điều đặc biệt hơn chính là con dao gắm này giống hệt với con dao mà Leona đã tặng hắn năm hắn 12 tuổi
Thì ra năm đó Leona chính là trộm con dao của gia tộc tặng cho hắn. Cô cứ ngỡ hành động này là bí mật nhưng làm sao thoát được ánh mắt của Duss. Chỉ là ông không nói gì mà thôi. Hôm nay Franz được đệ nhất danh, Đại trưởng lão lại gây sức ép nên Duss cũng thuận nước đẩy thuyền thưởng luôn cho hắn con dao găm còn lại đồng thời cho hắn lựa chọn thêm một phần thưởng.
Franz thầm cảm động. Không ngờ con dao mà Leona tặng hắn lại quý giá đến thế. Nhưng hắn cũng bất đắc dĩ, lỡ như Duss không biết điều này mà các trưởng lão làm lớn chuyện đi tra hết cả gia tộc thì đến khi đó chắc Franz có chết cũng không biết vì sao mà chết a. Suy nghĩ về phần thưởng một chút Franz nói.
“Ta không muốn trang bị, nhưng ta muốn một viên ma hạch cấp 6 và 10 vạn đồng vàng.”
“Tốt”
Không đợi các trưởng lão phản ứng Duss liền đồng ý. Lần trước Franz vào nhà kho lấy đi một viên ma hạch cấp 6 ông cũng biết. Thậm chí ông còn thầm than tên tiểu tử quá thật thà tại sao không lấy nhiều nhiều một chút. Không biết Franz mà biết ý nghĩ này của cha thì sẽ có cảm tưởng gì.
Chọn phần thưởng này Franz cũng đã suy nghĩ rất kỹ. Chế độ Gamer chấm dứt, hắn bước vào cuộc sống thực tại đầy nguy hiểm. Franz cho rằng dù mạnh mẽ đến đâu cũng không thể một mình chống lại thiên quân vạn mã. Nên hắn quyết định xây dựng một thế lực riêng cho mình. Hắn nhận ra gia tộc hiện giờ thực sự rất không yên ổn. Có thêm một thế lực của riêng mình cũng là một cách bảo vệ mình tốt hơn
Mà muốn xây dựng thế lực. Điều đầu tiên chính là tiền.
---------------Phân cách---------------
“Em trai, ngươi không đi Hoàng gia học viện với ta thật sao, với thiên phú của ngươi nhất định sẽ được nhận vào học viện mà.”
Leona ra dáng đáng thương nói với Franz. Kỳ kiểm tra của gia tộc đã kết thúc, cô phải trở về học viện tiếp tục học tập. Vốn Leona muốn kéo theo cả Franz cùng đi nhưng tên tiểu tử này sống chết cũng không chịu theo cô, làm cô tức giận vô cùng.
“Em trai ngoan, đi cùng ta, ở học viện mỹ nữ vô cùng nhiều nha. Ta cũng rất có uy tín có thể giới thiệu cho ngươi vài người. Không, là vài chục người cũng được.”
Hết cách rồi Leona lại dùng gái đẹp để dụ dỗ hắn nha. Franz cười khổ. Đâu phải hắn không muốn đi. Mỹ nữ ai mà không thích, nhưng ở Hoàng gia học viện thực lực của hắn không thể tăng lên a. Phải biết hắn tăng thực lực chính là nhờ giết quái tăng lv, ở Hoàng gia học viện tìm mỹ nữ có thể có nhưng tìm ma thú lấy đâu ra.
“Người anh em, nếu không có hứng thú đi Hoàng gia học viện vậy thì đi vào quân đội cùng với ta.”
Lúc này Geoffey cũng nói. Anh vốn là một tiểu tướng trong quân đội đế quốc nên hết kỳ kiểm tra cũng phải trở về vị trí của mình. Tối hôm qua Geoffey cũng tìm mọi cách để lôi kéo hắn đi vào quân đội, thậm chí còn giới thiệu nào là con trai vào quân đội uy mãnh đến mức nào, nào là quân đội có thật nhiều mãnh nam,...làm cho Franz tức điên người cho hắn một cước ra khỏi cửa
Ta cũng không phải là 3D đi.
Tiễn xong Leona và Geoffey Franz cũng gọi Emon thông báo với cha rằng hắn đi ma thú sâm lâm. Mặc dù Franz biết hắn đi đâu cũng không thể thoát khỏi tầm mắt của cha nhưng hắn cũng phải thông báo một tiếng. Chuẩn bị một chút, Franz lấy ra viên ma hạch cấp 6 Franz đổi lấy 25000 bạc. Lại tiêu hao thêm 10000 bạc nâng cấp Tả luân nhãn lên trạng thái ba câu ngọc Franz trong lòng thầm chửi hệ thống quả nhiên là gian thương mà
Hắn lấy ra cặp dao găm được ban thưởng trong lòng yêu thích vô cùng. Kiếm tuy rất tiêu sái, đẹp trai nhưng trong lòng hắn vẫn thích dao găm hơn.
“Từ nay ngươi sẽ tên là Lạc Vân nhé”
Hắn đặt tên cho hai thanh dao găm lấy chữ “Lạc” trong Lạc Hồng, “vân” trong ẩn vân. Đây cũng là một cách để hắn không quên nguồn gốc của mình. Franz có cảm giác hai thanh dao găm rung lên nhưng đồng ý vậy làm hắn vô cùng vui vẻ. Hắn mang một thanh dao găm vào eo, thanh còn lại thì buộc vào giày
Franz lại tiếp tục đi đến Lính đánh thuê công hội để nhận nhiệm vụ. Hắn chủ yếu nhận những nhiệm vụ đi vào ma thú sâm lâm để vừa luyện cấp vừa làm nhiệm vụ. Bây giờ giết ma thú cấp 1, cấp 2 đối với Franz hầu như không có tác dụng là mấy. Mục tiêu của hắn là ma thú cấp 3, nếu lỡ như gặp ma thú cấp 4 chắc hắn chỉ có 2 con đường, chạy hoặc là liều mạng mà thôi
Nhưng Franz cũng tự tin rằng với thực lực của hắn bây giờ dù đánh không lại cấp 4 ma thú nhưng chạy thoát cũng không phải là chuyện khó.
Tiến vào ma thú sâm lâm hơn 2h Franz chợt cảm thấy bất thường. Đã đi rất lâu nhưng hắn chưa đụng phải con ma thú nào cả, dù chỉ là ma thú cấp 1.
“Tả luân nhãn”
Mắt của Franz biến đổi thành một màu đỏ quỷ dị, xung quanh con ngươi xuất hiện ba câu ngọc xếp thành hình tam giác cân liên tục xoay tròn. Hắn phát hiện ra nãy giờ mình chỉ bước loanh quanh trong một ảo trận. Bao vây hắn là 7 tên đạo tặc đang tiềm hành vui vẻ nhìn hắn lạc trong ảo trận như đùa giỡn với con mồi vậy. Franz nhếch môi cười lạnh.
“Để xem ai sẽ là thợ săn và ai là con mồi.”
“Ẩn thân thuật”
Thân hình Franz chợt biến mất, ngay cả khí tức cũng không còn một dấu vết nào. 7 tên đạo tặc hoảng hốt, bọn hắn nhận nhiệm vụ ám sát trưởng tử của gia tộc Bonaparte với tiền thưởng cực cao. Nghe nói tên thiếu gia này là phế vật, không thể tu luyện bọn hắn cứ nghĩ sẽ hoàn thành nhiệm vụ dễ dàng nên mang lòng mèo vờn chuột, giờ mục tiêu biến mất nên bọn hắn vô cùng hoảng hốt.
Franz hiện giờ thì đang ở trên một cành cây quan sát bọn hắn, trong lòng cười nhạt. Nếu ở thế giới này gọi là khắc tinh của đạo tặc thì không phải là trọng giáp chiến sĩ mà chính là Franz hắn. Ẩn thân thuật có thể so với tiềm hành, thậm chí là lợi hại hơn bởi vì nó có thể di trì trong thời gian khá dài, mà Tả luân nhãn của hắn thì lại càng là khắc tinh của ảo thuật
Tả luân nhãn ba câu ngọc có thể nhìn rõ ràng bọn đạo tặc đang ẩn nấp kia. Lợi thế của đạo tặc đều bị hắn khắc chế. Lần này bọn hắn chết chắc. Nhưng Franz nghĩ không ra là đã đắc tội với ai đến mức mời sát thủ đi giết hắn. Franz chỉ đến thế giới này hơn 1 tháng, ngoài Desmond ra thì không có kẻ thù nào đặc biệt.