logo
Chương 11 : Tiểu Trích tiên vũ lạc thưởng tửu sầuNgười đăng: adminNgày đăng 08-06-2021 02:24
*Ý cảnh: vừa múa, khẽ nâng rượu uống giải sầu.
Tối đêm đó, cô cô dẫn Đường Thanh Phong cùng nhau dùng bữa. Trên bàn món ăn phong phú, sắc hương câu toàn đầy dụ hoặc. Đến thế giới này 6 năm đây là lần đầu tiên Tiểu Phong được ăn một bữa thịnh soạn như vậy.
Bởi vì Đường Hạo suốt ngày say xỉn, bao nhiều tiền đều cho hắn mua rượu uống, trong nhà bữa nào cũng chỉ có cháo trắng hiếm lắm mới có mấy miếng thịt từ lão trưởng thôn Kiệt Khắc mang qua cho. Tiểu Phong Tiểu Tam đều đang ở độ tuổi ăn uống phát triển. Chính vì tình trạng dinh dưỡng bất lương mới phát triển nhỏ con gầy guộc hơn so với các bạn cùng lứa tuổi, cũng may hai huynh đệ bọn từ nhỏ tu luyện nội công lại chăm chỉ rèn luyện thể lực mới không đến mức ốm đau bệnh tật.
Gấp lấy gắp để, thức ăn để vào chén đôi thành ngọn núi nhỏ. Đường Nguyệt Hoa nhíu mày, định dặn dò hài tử ăn từ tốn, phải chậm rãi, để giữ lễ nghi. Lại nghĩ đến việc bọn nhỏ theo Đường Hạo cực khổ, nhìn quần áo rách rưới, cùng râu rê xồm xàm của nhị ca nàng là có thể thấy hắn sa đọa thiếu tinh thần như thế nào. Một mình hắn gà trống nuôi hai đứa con nhỏ, không chết đói là phước đức lắm rồi.
Haizzz. Nàng nhị ca, đại lục trẻ nhất thiên tài Phong Hào Đấu La, năm đó cỡ nào tinh thần cỡ nào tuấn dật, uy phong. Nàng gia tông môn đường đường đại lục đệ nhất tông môn lại thiếu chút nữa sụp đổ, bị buộc phải ẩn thế giấu tài. Tất cả là tại Võ Hồn điện, nếu không, nếu không nhị ca gia đình sẽ rất hạnh phúc. Hài tử cũng sẽ trắng trẻo, mập mạp đi...
“Ăn từ từ thôi” thấy Đường Thanh Phong mắc nghẹn, nàng nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng hắn giúp hắn nhuận tràng. Tiểu Phong nhìn nàng ngây ngô cười, bất giác nước mắt chảy xuôi. Thật lâu thật lâu lắm rồi, dường như đã quá một kiếp, mới lại cảm nhận được tình thương của mẫu thân, mặc dù đó là hắn cô cô. Hắn thề sẽ cứu sống lại mẫu thân hắn A Ngân.
Đường Nguyệt Hoa đau lòng nhìn hài tử, cũng đồng dạng trong lòng thề sẽ chăm sóc tốt hắn, nuôi dạy hắn nên người.
--------------- dãy phân cách ---------------- bắt đầu hành trình học tập lễ nghi---
Sáng sớm, Đường Thanh Phong đã tỉnh dậy có chút lười không muốn thức giấc. Trời biết, hắn thèm cái cảm giác nằm lười trên nệm yêm mền ấm như vậy bao lâu. Xuyên đến Đấu La Đại Lục, đầu thai làm con của Đường Hạo, tuổi thơ của hắn trải quá có thể nói khổ không nói nổi.
Mặc dù đời trước nhà hắn chẳng dư giả gì, nhưng cũng xem như gối cao ngủ kĩ, đời này lại phải ngủ giường kê một tấm vải nhỏ, hai huynh đệ đêm tối lạnh phải ôm nhau vận nội lực, vừa tu luyện vừa sưởi ấm. Cái gọi là giường thật chất chỉ là hai mảnh gỗ vụn đặt trên bốn cái chân gỗ mà thôi. Những ngày đầu, hắn đau lưng đến kêu cha gọi mẹ, Đường Tam phải nhường hắn mền làm nệm cho đệ đệ.
Hiện tại được nằm trên chiếc giường đúng nghĩa, thân giường được làm từ trầm hương mộc, hương thơm giúp tinh thần thư thái, dễ dàng ngủ ngon. Mềm cũng là vải thượng đẳng, bên trong ruột là lông vũ của Bích Thiên Nga, ấm áp mền mại tựa như bông gòn. Lại không có Đường Tam ca ca bên cạnh thúc giục gọi hắn dậy đi luyện công khóa sớm, bệnh lười của tiểu trạch nam Thanh Phong bất giác trỗi dậy.
Chỉ thấy lúc này cửa phòng đột nhiên mở ra, lúc này mặc dù mới sáng sớm. Nhưng thái dương đã lên cao, không khí mùa hạ có chút hanh khô thổi vào căn phòng làm tiểu Phong cảm thấy khó chịu, rời giường khí lại khiến hắn muốn mắng người. Mỹ phụ nhẹ nhàng bước vào cửa, nhìn thấy Đường Thanh Phong đã tỉnh dậy vẫn chưa chịu bước ra khỏi giường, mắt phượng nhíu lại giọng nói bình thản mang theo mệnh lệnh nói: “Đường Thanh Phong ngươi còn chưa chịu tỉnh dậy, có biết hôm nay là ngày đầu tiên ngươi lên lớp không?”
Tiểu Thanh Phong giật mình, lăng lăng nhìn cô cô Đường Nguyệt Hiên, mới hôm qua còn ôn nhu hận không thể đem hắn nhét vào tâm can mà yêu thương cô cô đi đâu mất rồi. A di ngươi mang ta cô cô đi đâu. Biến sắc mặt còn hơn cả ảnh hậu, cái kỹ năng cô muốn dạy ta không cần vũ lực vẫn có thể sinh tồn sẽ không phải là này đi, cô cô ngươi võ hồn là Tắc Kè Hoa sao?
Than thầm trong bụng, tiểu Thanh Phong vẫn ngoan bước dậy, hơi hơi chỉnh lí lại y phục, lại quay đầu lại xếp gọn chăn gối, quy quy củ củ bước tới trước mặt cô cô chờ mệnh.
Hắn biết khoảng thời gian lười trạch của hắn sắp không còn.
“Ân, hiện tại ta đơn giản thuật lại những nội dung ngươi cần học trong một ngày. Sáng sớm thức dậy, ra hậu hoa viên gom nhặt sương hoa cho ta, sau đó ta sẽ dạy ngươi trà đạo. Tiếp theo, trong thời gian ăn sáng ta sẽ dạy một ít lễ nghi về quy cách và những điều cần tránh khi dùng bữa. Bữa trưa, ngươi tự hành bước đến căn tin cùng bọn hạ nhân dùng bữa, học cách gia tăng mối quan hệ cũng không phân biệt kỳ thị
Buổi chiều theo ta đến thủy tạ (cái đình xây giữa hồ nước í) luyện cầm, khiêu vũ. Học xong tại chỗ dùng bữa tối, tiếp tục học lễ nghi, đồng thời ta sẽ truyền thụ tri thức, lịch sử và văn hóa đại lục cho ngươi. Một văn nhân không thể nào không biết về lịch sử Đế quốc và đại lục được. Kế tiếp dư lại 3 canh giờ ngươi tự hành tu luyện, sau đó đi ngủ. Ân trước hết cứ như vậy trong vòng một tháng đi sau đó sẽ thay đổi sau.”
Nghe cô cô giảng thuật hắn kiếp sống sau này, thâm tâm hắn cảm nhận được hắn muốn xong đời thật rồi. Hắn vốn chỉ muốn đọc sách, ca hát ai ngờ nhiều lễ nghi như vậy phải học tập. Còn có cả lịch sử, thiên nột, hắn kiếp trước chính là xém rớt môn lịch sử nhiều lần a.
Yên lặng rơi lệ, gật gật đầu.
Đường Nguyệt Hoa thấy hắn biểu cảm cười nhẹ, hài tử a ta chính là muốn tốt cho ngươi. Sau đó phân phó người mang y phục đến cho hắn tắm gội thay đồ, chuẩn bị bắt đầu công trình tạo người của nàng.
Vẫn là cô thiếu nữ lúc trước, nàng đến đưa cho hắn một bộ bạch y đơn giản, chất vải phi thường tốt, mặc vào trên người không cảm giác khó chịu, cực kỳ thoải mái.
Chỉ thấy một tiểu thiếu niên diện mạo tuấn mỹ phi phàm, khoác trên mình bạch y sạch sẽ, phiêu dật trong gió, giống hệt tiểu trích tiên, tiên đế đầu thai.
Thiếu nữ xem ngây người, mặc dù, Tiểu Phong còn nhỏ, nhưng đã toát lên vẻ bất phàm khiến nàng xao động. Tiếp đón, nàng đưa cho hắn một bộ dụng cụ để lấy nước sương pha trà.
Một năm cứ thế qua đi, cuốn đi ngây ngô thuở ban đầu của tiểu Thanh Phong.
Nguyệt Hiên hậu hoa viên, hiện tại đang là mùa xuân, nơi đây tựa như mảnh đào hoa nguyên cách thế.
Hương hoa lan tỏa, sắc hoa ngập trời.
Một bóng hình bạch y phấp phới, chậm rãi vũ điệu, nói không nên lời tuyệt mỹ.
Này nhất vũ chỉ có ở trên thiên đình, này nhất nhân phi thần tiên không thể.
Thiếu niên Đường Thanh Phong, một năm qua ăn uống đầy đủ đã không còn là tên nhóc nhà nghèo bị suy dinh dưỡng nữa. Hơn nữa nhờ vào tu luyện tiên thuật, cơ thể sớm phát dục không kém thanh niên trưởng thành là bao. 7 tuổi tiểu Phong đã cao hơn 1m7, ngũ quan càng thêm tinh xảo, tựa như tuyệt tác được điêu khắc tinh mỉ. Thay đổi lớn nhất phải nói chính là thần thái của y, nếu nói lúc trước hắn là cái trích tiên cũng chỉ là bạch mã ôn – chức quan chăn ngựa trên Thiên Cung mà thôi
Hiện tại hắn, thần quang nội liễm, một cái giơ tay nhấc chân đều có thần vận lưu động, tư thái xuất trần, không còn non nớt tùy tình như xưa.
Một khúc Ly Nhân Sầu, hắn vũ động tùy ý, phóng khoáng y hệt vị nhân vật trong điệu khúc.
“Ta bản lãi ở giang hồ ngao du, uống một bình rượu đục
[ƯU ĐÃI 06-10.06-1 TẶNG 1 FULLSIZE]Sữa rửa mặt làm sạch từ trà xanh đảo Jeju Innisfree Green Tea Foam Cleanser 150ml - NEW
Say rồi ngắm trăm hoa lòng càng thêm sầu”
Đoạn, tay ngọc cầm bình rượu ngửa đầu hớp một chút.
Lúc này phía sau đi tới mỹ phụ chính là Đường Thanh Phong cô cô – Đường Nguyệt Hoa lẳng lặng quan sát hắn khiêu vũ. Thấy hắn vũ xong, nàng nhẹ nhàng hỏi: “Phong nhi ngươi đang có tâm sự sao?”
Tiểu Thanh Phong dùng tay áo tiêu sái lau đi rượu bên mép, nhìn cô cô hơi thi lễ, đón nói:
“Cô cô ta ở ngươi nơi này đã một năm, hiện tại Tết sắp đến ta chỉ là nhớ ca ca cùng ba ba.”
Nàng xoa đầu hắn nói nhẹ: “Ân, những gì ta có đều dạy hết cho ngươi rồi, hiện tại có thể nói ngươi là đệ tử xuất sắc nhất của ta, trong vòng một năm đã nắm vững mọi tri thức lễ nghi, còn học được ta tuyệt kĩ lĩnh vực Quý Tộc Viên Hoàn, thậm chí tự hành sáng tạo Vương Hoa Nhạc Viên lĩnh vực.”
Đúng vậy, một năm nay hắn tựa như miếng bọt biển hấp thu tất cả tri thức lẫn lễ nghi quy củ mà cô cô dạy hắn, những gì nàng giáo qua một lần hắn đều có thể nhớ kĩ hơn nữa tự hành sửa đổi dựa trên sắc thái của riêng hắn. Đây chính là năng lực nhìn qua một lần có thể nhớ của công pháp tu chân đi, đặc biệt là đỉnh cấp công pháp Ngọc Thanh Chính Quyết.
Vương Hoa Nhạc Viên là hắn dựa trên lĩnh vực của cô cô Quý Tộc Viên Hoàn, bằng vào đặc tính của linh lực về mặt chất lượng hơn xa hồn lực, thậm chí có tính áp chế hồn lực, và hắn võ hồn Bạch Nhài Vương Hoa mà sáng tạo ra, đây là lĩnh vực của riêng hắn chẳng ai có thể bắt trước.
“Cô cô ta muốn quay về nhà một chuyến, ta nghĩ lúc này Nặc Đinh học viện cũng đã đến kì nghỉ, ca ca sẽ trở về nhà xem chúng ta.”
“Hảo, ta vốn dĩ muốn mang ngươi về Hạo Thiên Tông nhận tổ quy tông, nhưng thiết nghĩ sớm hay muộn cũng không sao. Ngươi nhớ nhà cứ việc về, ta sẽ phái người đánh xe chở ngươi về nhà.” Nàng hơi chút nghĩ nghĩ tỏ vẻ lý giải, đáp ứng hắn.
[ƯU ĐÃI 06-10.06-1 TẶNG 1 FULLSIZE]Sữa rửa mặt làm sạch từ trà xanh đảo Jeju Innisfree Green Tea Foam Cleanser 150ml - NEW

About DauHu.Net !
Đậu Hũ - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện đam mỹ, hay truyện ngôn tình một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị như di động và máy tính bảng.