logo
Chương 19 : Bản thiếu đến rồi, Sử Lai Khắc học viện!Người đăng: adminNgày đăng 08-06-2021 02:24
Cũng may phòng của hắn Lam Sắc Thiên Đường, còn tính có chút nam tính khí khái, hơn nữa đã sớm sai người dọn dẹp lại mấy cái lam mân côi (hoa hồng màu xanh da trời), ân mặc dù hắn thích hương hoa nhưng không có nghĩa hắn thích đem hoa trang trí khắp phòng.
Giường ngủ rất to, hai huynh đệ bọn học vóc dáng hơn 1m7 vẫn nằm thoải mái. Lúc này Đường Thanh Phong khoanh chân trên giường vận chuyển công pháp hơi chút hồi phục linh lực. Đường Tam lúc này bước vào phòng thấy hắn luyện công cũng theo đó khoanh chân ngồi ở kế bên vận chuyển tâm pháp hồi phục nội lực cùng hồi tưởng lại một màn chiến đấu khi nãi để đúc kết kinh nghiệm.
Một lúc lâu hai huynh đệ đồng thời mở mắ ra thu công lại, nhìn nhau cười, hai tay phách vào nhau.
“Ca ca, những năm gần đây quá được chứ?” Đường Thanh Phong dẫn đầu hỏi hắn.
“Này 5 năm ta cùng tiểu Vũ cùng nhau học tập ở Nặc Đinh sơ cấp học viện, cũng coi như là bình an đi. Ngược lại là ngươi, mới 5 năm đã trưởng thành tới mức độ này, vượt qua cả ta mà trước tiên tấn chức Hồn tôn. Tiểu Phong à, ngươi chính là cả đại lục này gần trăm năm một vị xuất sắc nhất thiên tài đi.”
Đạm đạm dùng vài câu bâng quơ diễn tả hắn 5 năm này ngoại trừ học tập chính là đi thợ rèn phô làm thêm, làm sao có nguy hiểm, hắn đệ nhị hồn hoàn cũng là Đại sư nhờ Viện trưởng Nặc Đinh sơ cấp học viện mà đoạt được. Lại nhịn không được cảm thán, hắn đệ đệ so với 5 năm trước gặp lại, càng đổi càng khó lường.
Đường Thanh Phong cười nhẹ khiêm tốn nói: “Ca ngươi coi trọng ta quá rồi, ta chỉ là gặp may mắn, được một vị Phong Hào Đấu La nhận làm đệ tử truyền thụ tài nghệ. Khi nào có cơ hội, ta mang ngươi đi gặp nàng, nàng đối với ta thật sự thật sự rất tốt. Này gia khách sạn cũng chính là nàng tặng cho ta.” Nhắc đến Âu Dương bà bà, Đường Thanh Phong không nhịn được có chút bi thương, hắn tu tiên thuật tu là trường sinh nhưng lại cải không được thiên mệnh
Bà bà dặn hắn 5 6 năm sau mới được hồi cốc chính là vì không muốn hắn thấy nàng ra đi, hắn tự nhiên hiểu rõ nhưng vẫn không thể buông xuống.
Đường Tam nghe tin hắn bái một vị Phong Hào Đấu La làm sư phụ mà mừng thay cho hắn, định nói câu chúc mừng lại bỗng nhìn thấy hắn tâm trạng không đúng đành không nhắc lại nữa. Kể sang phần mình:”Đúng rồi. Ta cũng may mắn được một vị trưởng giả nhận làm đệ tử, hắn ngoại hiệu kêu làm Đại Sư.”
Đường Thanh Phong lúc này hồi thần, giả nghi hoặc hỏi hắn : “Có phải là vị kia Đại Sư đưa ra thập đại Võ hồn cạnh tranh lực không? Như vậy chúc mừng ca ca ngươi tìm được danh sư. Nghe nói vị này Đại Sư học thức uyên bác, hồn thú tri thức trên đại lục này không ai so với hắn càng hiểu biết.”
Tiểu Tam nghe hắn khoa trương nhịn không được đắc ý, “Đúng vậy chính là vị này Đại sư. Ể đúng rồi đệ ở đây có phải chính là muốn nhập học Sử Lai Khắc học viện không?” Có chút mong chờ nhìn hắn hỏi.
Đường Thanh Phong gật đầu vui vẻ, “đúng vậy, 5 năm trước chẳng phải đệ đã nói chúng ta sẽ còn gặp lại nhau dài sao? Chúng ta cùng nhập học viện, như vậy sẽ có thể ở cạnh nhau. Ta sẽ tiếp tục nấu cơm cho huynh ăn mà.”
Đêm đó hai người đốt đèn trò chuyện phiếm hồi lâu, mãi đến tận khuya ý mới tại dứt mà đi ngủ.
---------------- một đêm yên tĩnh qua đi ---------------------
Sáng hôm sau, tiểu Vũ nằng nặc đòi Đường Tam cùng Đường Thanh Phong dẫn nàng đi dạo phố. Hai huynh đệ bất đắc dĩ nhìn nhau gật đầu đáp ứng rồi.
Tiểu Vũ lần đầu tiên đến đại thành thị như Tác Thác thành, mặc dù là hồn thú hóa hình nhưng cũng là con gái đúng không, đưa nàng đi khắp nơi đông mua một ít ăn ngon, tây mua một ít chơi vui, nàng không có nhiều tiền nhưng Đường Thanh Phong hắn có không phải sao.
Ngày này ba huynh muội bọn họ cùng nhau xuất phát theo chỉ dẫn của Đại sư hướng về Sử Lai Khắc học xuất phát. Đến nỗi tiểu Vũ muốn tạc mao vì mệt, ca ca Đường Tam cõng nàng đi, còn tiểu Phong vẫn một bộ phong độ nhẹ nhàng như nước chẳng có dấu hiệu mệt mỏi.
Chỉ có điều... chỉ có điều đi một hồi lâu vẫn không tìm thấy học viện, mà là một cái thôn nhỏ nghèo.
"Ca, ngươi xem bên kia có cái thôn nhỏ." Tiểu Vũ được Đường Tam cõng trên lưng là thời điểm miệng nàng ngọt ngào nhất, nàng sẽ nhõng nhẽo gọi Đường Tam là ca ca mà không chỉ là Tiểu Tam.
Đường Tam cùng Đường Thanh Phong nhìn theo phương hướng ngón tay Tiểu Vũ, chỉ thấy phía trước, ước chừng ngoài một dặm, có một thôn nhỏ, bọn họ đều tu luyện đồng thuật Tử Cực Ma Đồng, hắn có thể rõ ràng nhận ra, thôn nọ ước chừng có khoảng một trăm hộ dân, quy mô so với Thánh hồn thôn thì nhỏ hơn một chút. Bên ngoài thôn được vây bọc bởi hàng rào gỗ, tựa hồ dùng để phòng ngừa dã thú
Tại cổng thôn tựa hồ tụ tập không ít người, không biết xảy ra chuyện gì.
Cảm giác bị hố rất nặng, Thanh Phong nghĩ thầm, hắn lúc trước mấy phần đầu của Đấu La Đại Lục đều xem truyện tranh mà truyện tranh ra khá là chậm sau đó hắn tự tìm tiểu thuyết đọc tiếp, nên miêu tả cảnh vật Sử Lai Khắc học viện có chút mơ hồ. Nay được chính kiến tận mắt có chút thảm không nỡ nhìn.
Đường Tam mỉm cười nói: "Chúng ta đi qua đó hỏi, có lẽ người trong thôn sẽ biết Sử Lai Khắc học viện ở đâu. Hồn sư học viện hẳn là rất có danh mới đúng."
Đi tới gần, bọn hò mới phát hiện cổng thôn quả thật tụ tập không ít người, đại đa số đều là thiếu niên cỡ tuổi bọn họ, trong đó đại bộ phận đều có cha mẹ đi theo. Nột, mặc dù hơi tồi tàn nhưng nhìn xem nhiều người như vậy thi nhau khảo nhập học, tâm lí hơi cân bằng lại, phục hồi thái độ nhẹ nhàng thong dong lẳng lặng làm Đường Tam một cái bóng dáng là được rồi, đi theo nam chính khẳng định có cơm ăn.
Tại chỗ cổng thôn để một cái bàn, phía sau bàn có một lão giả hơn 60 tuổi đang ngồi, quả nhiên khi Đường Tam và Tiểu Vũ nhìn thấy trên cửa thôn dùng gỗ tạo thành có treo một tấm biển nhìn qua có chút đổ nát, phía trên có khắc năm chữ đơn giản "Sử Lai Khắc học viện" trợn mắt há hốc mồm, Đường Thanh Phong tỏ vẻ không sao cả, ta biết trước rồi. Phía trước năm chữ này còn có một hình cái đầu màu xanh biếc, nhìn qua như là một cái đầu của loại quái vật hình người
Xanh xanh, có chút đáng yêu. Trước ngực lão giả ngồi sau chiếc bàn nọ cũng mang theo một tấm huy chương hình tròn màu xanh biếc, hẳn là giáo huy của Sử Lai Khắc học viện. Sử Lai Khắc – Shrek , ân chính là con chằn tinh, ở kiếp trước có bộ phim hoạt hình về nhân vật này.
"Không thể nào." Tiểu Vũ từ trên lưng Đường Tam nhảy xuống, giật mình nhìn tấm biển, lại quay đầu nhìn Đường Tam, trong lòng hai người đều có chút ngạc nhiên. Lại nhìn sang Đường Thanh Phong thấy hắn bộ dáng không chút ngạc nhiên, nhịn không được hỏi: “Tiểu Phong đệ có phải biết trước rồi không?”
“Khụ. Đệ có nhờ người hỏi thăm qua này học viện một chút, có chút danh tiếng ở Tác Thác thành nha...” chính là “nghèo”. Đường Thanh Phong hư ngôn bịa một câu, hắn không dám nói hắn chính là đọc qua trong sách.
[ƯU ĐÃI 06-10.06-1 TẶNG 1 FULLSIZE]Sữa rửa mặt làm sạch từ trà xanh đảo Jeju Innisfree Green Tea Foam Cleanser 150ml - NEW
“Không phải chứ.” Tiểu Vũ tỏ vẻ nàng nghe nhầm, ân khẳng định là vậy.
Đường Tam cười khổ nói:”An theo tin tức của Thanh Phong, nên chính là nơi này đi."
Lúc này, xếp hàng phía trước bọn họ ước chừng hơn một trăm người báo danh, trong đó không ít người cũng đều cau mày, hiển nhiên trong cũng nghĩ giống Tiểu Vũ.
Xếp hàng phía trước Đường Tam và Tiểu Vũ là một gã thiếu niên cùng cha mẹ. Chỉ nghe mẫu thân của thiếu niên nọ nói: "Có lầm hay không, đây mà được gọi là hồn sư học viện, chính là được xưng là học viện khi tốt nghiệp là có thể trở thành Tử Tước của đế quốc?"
Phụ thân của thiếu niên có chút không xác định nói: "Đây là người của Vũ hồn điện nói, chắc là không sai. Nhưng học viện này cũng thật sự rách nát một chút."
Thiếu niên nói: "Ba ba, con không muốn học ở đây, quá dọa người. Con muốn tới Tác Thác trung cấp hồn sư học viện. Dù sao, con cũng coi như là thiên tài tại sơ cấp học viện."
Phụ thân thiếu niên nhíu nhíu mày: "Nếu đã tới, vậy ráng đợi thêm lát nữa đi, nói không chừng đây là một loại khảo nghiệm. Học viện chánh thức không ở chỗ này."
Trong đám người tuyệt đối có không ít cùng loại đối thoại, trên mặt đại bộ phận thiếu niên cùng cha mẹ đều lộ vẻ thất vọng nặng nề.
Lão giả ngồi ở sau bàn phụ trách tiếp nhận báo danh nhìn qua có bộ dáng uể oải, quần áo trên người nói cho dễ nghe một chút là đơn giản, nhìn thế nào cũng như là một lão nhân ở thôn quê, thậm chí tinh thần nhìn qua còn không bằng như lão Kiệt Khắc ở Thánh Hồn thôn.
Lúc này, một thiếu niên đi tới trước bàn báo danh. Lão giả uể oải nói: "Phí báo danh mười kim hồn tệ, đặt ở trong cái rương kia là được."
Phụ thân người thiếu niên nhanh chóng móc ra mười kim hôn tệ đặt bên trong chiếc rương do mấy tấm gỗ tạo thành.
"Đưa tay ra"
Thiếu niên theo lời đưa tay đến trước mặt lão giả, lão giả niết niết hai cái trên tay hắn, hướng hắn lắc lắc đầu, nói: "Tuổi của ngươi không phù hợp, có thể đi."
Thiếu niên sửng sốt một chút, quay đầu nhìn về phía cha của mình, đứa nhỏ hơn mười tuổi sớm thành thục như Đường Tam chính là không nhiều lắm.
Phụ thân thiếu niên nhanh chóng cười nói: "Sư phụ, con trai ta chỉ là vừa mới qua sinh nhật mười ba tuổi, ngài xem, có khả năng nới lỏng một chút hay không?"
Lão giả có chút không nhịn được nói: "Không nên ảnh hưởng đến người ở sau. Quy củ của học viện ngươi không biết sao? Chúng ta nơi này chỉ nhận những đứa nhỏ từ mười ba tuổi trở xuống. Hơn mười ba tuổi, nhất luật không thu. Các ngươi có thể đi."
Phụ thân của thiếu niên nói: "Vậy phí báo danh của chúng ta ..."
Lão giả không chút khách khí nói: "Một khi đã báo danh, sẽ không hoàn."
Người đất sét còn có ba phần thổ tính, cha của thiếu niến nhịn không được cả giận nói: "Các ngươi rõ ràng là lừa tiền. Trả lại phí báo danh cho chúng ta, nếu không chúng ta quyết không đi. Sớm biết Sử Lai Khắc học viện tồi tàn thế này, chúng ta đã không đến."
Lão giả liếc hắn một cái nhàn nhạt nói: "Mộc Bạch, có người muốn lấy lại phí báo danh, ngươi xử lý một chút."
Đường Thanh Phong nhìn trước mặt trò này khôi hài, cái gì a miêu a cẩu cũng có thể xứng hai chữ “thiên tài.” Trong đám “thiên tài” này bất hạnh chẳng có ai là đạt được tư cách nhập viện học cả. Biết lúc này Đái lão đại xuất hiện rồi, vẻ mặt hóng kịch nhìn nhìn.
Ở bên cạnh , một đạo nhân ảnh chợt đứng lên: "Muốn lấy lại phí báo danh cũng được, đánh thắng ta, sẽ nhận được tiền."
Người này đúng là Đái Mộc Bạch, hắn lúc này bây giờ thần sắc trên mặt hắn có chút bất đắc dĩ.
Đái Mộc Bạch cũng không nói nhảm, lập tức thúc giục hồn lực của mình, thả ra toàn bộ ba hồn hoàn, hai cái bách niên một cái thiên niên. Hồn lực mênh mông trong không khí sinh ra áp lực vô hình, lãnh quang trong tà mâu lóe ra, nhìn về phía phụ tử đối diện.
--------------------------------
[ƯU ĐÃI 06-10.06-1 TẶNG 1 FULLSIZE]Sữa rửa mặt làm sạch từ trà xanh đảo Jeju Innisfree Green Tea Foam Cleanser 150ml - NEW

About DauHu.Net !
Đậu Hũ - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện đam mỹ, hay truyện ngôn tình một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị như di động và máy tính bảng.