Chương 7: Đại Tu Di Kiếm PhápNgười đăng: adminNgày đăng 14-02-2021 15:26
Sáng sớm hôm sau, khi Tô Tín tỉnh dậy, nhìn thấy Tô Hinh Nhi vẫn đang say ngủ như một chú heo con nên không làm phiền cô bé mà đi thẳng ra bên ngoài.
Bên ngoài được Hoàng Bính Thành sắp xếp hai tên bang chúng nhanh nhẹn canh gác.
Vốn Hoàng Bính Thành định sắp xếp bốn người nhưng Tô Tín cảm thấy không cần thiết nên chỉ để lại hai người, còn hai người kia sẽ luân phiên canh gác.
Nhìn thấy Tô Tín bước ra, hai bang chúng đó vội vàng cung kính hành lễ:
- Tô lão đại.
Tô Tín gật đầu, lấy ra một lượng bạc nhét vào tay một người:
- Đi mua mười cái bánh bao nhân thịt và nửa cân sữa đậu nành về, chỗ tiền thừa còn lại đi mua rượu uống đi, canh gác một đêm vất vả rồi.
Mười cái bánh bao nhân thịt và nửa cân đậu nành chỉ mười một văn tiền, số tiền còn thừa đều thưởng cho họ, chuyện này làm hai bang chúng vô cùng cảm động.
- Đa tạ Tô lão đại.
Nhìn sự cảm kích của hai người đó Tô Tín có chút ngạc nhiên, chẳng qua chỉ là chút tiền thưởng thôi mà, có đến mức cảm động như vậy không.
Thật ra cậu không biết được rằng lúc trước Lưu Tam Đao làm lão đại luôn nghiêm khắc với bọn họ, hở một chút là đánh với mắng.
Tính cách Lưu Tam Đao này không thành người tài được, trước kia lúc hắn còn là bang chúng cấp thấp thì lại giao thiệp rộng rãi, đối với ai cũng mang vẻ hào phóng.
Nhưng đến lúc hắn lên chức, lại tỏ ra vẻ tiểu nhân đắc chí, quyền lực không cao là bao nhưng quan uy lại không hề nhỏ.
Đối với biểu hiện lúc trước của Tô Tín ở Túy Nguyệt lâu bọn họ đều chú ý, sự tàn nhẫn đó làm bọn họ không rét mà run.
Bọn họ cứ nghĩ rằng vị lão đại lên chức lần này cũng hung hãn, không ngờ thường ngày Tô Tín lại hòa nhã như vậy, thậm chí còn vô cùng hào phóng, cứ như lúc nào cũng thưởng được một lượng bạc vậy.
Đối với những bang chúng cấp thấp như bọn họ, một lượng bạc đã đủ cho họ sống cả một tháng.
Quay trở về phòng, Tô Hinh Nhi còn đang ngủ say, Tô Tín liền vào trong hệ thống trước.
Trong không gian hệ thống trắng xóa, màn hình lớn không còn là một mảng trống nữa, mà có một ô viết, điểm phản diện: 10 điểm.
- Chúc mừng kí chủ đã đi được bước đầu tiên, khoảng cách lại gần thêm một bước so với mục tiêu phản diện mạnh nhất.
- Nhiệm vụ tân thủ đã được hoàn thành, kích hoạt nhiệm vụ chính.
Nhiệm vụ chính: Tư thế kiêu hùng (1). Giải thích nhiệm vụ: Đại trượng phu không thể một ngày không quyền lực, nếu muốn có quyền, trước hết cần có tiền. Trong thời hạn nửa năm, phải kiếm được mười vạn lượng bạc trắng.
Nhiệm vụ thất bại: Bị đoạt lại một công pháp có tính vĩnh viễn ngẫu nhiên mà bản thân đã học được.
Thưởng nhiệm vụ: Một lần rút thưởng trung cấp, 200 điểm phản diện.
- Mười vạn lượng bạc trắng! Chà chà, đúng là chẳng phải con số nhỏ.
Hiện giờ tiền thường lệ mà Tô Tín kiếm được chính là từ chỗ những thương gia của Khoái Hoạt Lâm kia, thường được gọi là phí bảo kê.
Thường thì mỗi tháng khoản tiền này chỉ hơn một nghìn lượng, khoảng thời gian này Lưu Tam Đao có thể thu về mấy nghìn lượng là vì hắn cố sức bóc lột.
Nhưng nếu Tô Tín cũng làm như vậy thì không đến hai tháng Khoái Hoạt Lâm sẽ phá sản hàng loạt.
Muốn kiếm được mười vạn lượng thực sự cần nghĩ cách hay hơn mới được.
Hơn nữa giờ Tô Tín cũng thực sự rất cần tiền.
Phát triển bang phái rất cần người, càng cần tiền hơn.
Không có tiền, những bang chúng đó sẽ rút đao ra đi chém người giúp mình sao? Không dùng đao chém mình đã may mắn lắm rồi ấy chứ.
- Đúng rồi, tại sao nhiệm vụ chính tuyến lần này bị phạt nhẹ như vậy, chỉ là bị đoạt mất một bộ công pháp. Còn nhiệm vụ tân thủ thì lại bị chặt mất cả một cánh tay? Tô Tín hỏi.
Nhiệm vụ tân thủ thất bại lại bị phạt nặng hơn nhiệm vụ chính, Tô Tín nghiêm túc cho rằng điều này không hợp lý.
- Nếu đến nhiệm vụ tân thủ cũng không thể hoàn thành, vậy chứng minh rằng kí chủ quá phế vật, chết càng sớm càng tốt, đỡ phải lãng phí thời gian.
Tô Tín: “...”
- Phải rồi, tôi nhớ ra còn một cơ hội rút thưởng sơ cấp, tôi muốn rút.
Mỗi ngày mới, Tô Tín sẽ có một cơ hội rút thưởng sơ cấp.
Tuy rút thưởng sơ cấp vô bổ nhưng với tình trạng nghèo rớt mồng tơi như hiện tại, dù chỉ rút được một viên Dưỡng khí đan thôi cũng không tệ.
Vòng quay trên màn hình bắt đầu chuyển động, nhưng lại không được Dưỡng khí đan hay công pháp như Tô Tín mong đợi mà là nhảy vào ô tạp vật.
- Chúc mừng kí chủ rút được mảnh vải được chính tay Đông Phương Bất Bại thêu, đánh giá cấp một sao.
Sắc mặc Tô Tín tối sầm lại, cậu cần thứ đồ chơi này làm gì chứ? Bản thân đâu phải là Dương Liên Đình chứ.
Chỉ còn cách chọn vứt bỏ nó, rồi Tô Tín nghĩ một hồi, nói:
- Ta còn có 10 điểm phản diện, ta dùng nó rút thêm một lần sơ cấp nữa.
Giờ Tô Tín tuy đều đã có nội công và chiêu thức, nhưng chiêu thức lại mới chỉ có một.
Kinh Vô Mệnh khoái kiếm tuy mạnh nhưng chỉ mạnh ở mấy điểm như lạ, hung, độc.
Hệ thống đã từng nói, khoái kiếm này không thể đạt được 100% độ thuần thục, phong cách cá nhân của kiếm pháp này quá mạnh mẽ.
Khoái kiếm Tô Tín sẽ có khiếm khuyết, một khi đối thủ phân tích ra được, ngoài kiếm ra không còn thủ đoạn gì khác thì Tô Tín sẽ trở thành kẻ tài hèn sức mọn.
Không phải ai cũng đều có thể giống như phi đao của Lý Tầm Hoan, một chiêu thức thắng cả thiên hạ.
Vòng quay nhanh chóng chuyển động, công pháp, vật phẩm tiêu hao, đơn dược... cuối cùng trong ánh mắt đầy hy vọng của Tô Tín, kim từ từ vượt qua ô trống, miễn cưỡng nhảy vào ô công pháp.
Màn hình lớn xuất hiện một nam tử trẻ tuổi mang khăn đội đầu mặc áo dài vùng Đại Mạc tây bắc, trong tay cầm thanh kiếm có tay cầm bảo vệ hình tròn.
Nam tử trẻ tuổi có tướng mạo anh tuấn, nhưng giữa hai đường chân mày lại có một vẻ khốc liệt và bất khuất, làm người khác khi nhìn vào có chút không thoải mái.
- Chúc mừng kí chủ đã rút được nhân vật Sở Chiêu Nam, có trên người bảy loại công pháp như “Truy Phong kiếm pháp”: “Đại Tu Di kiếm pháp”: “Thiên Sơn kiếm pháp”… Đánh giá một sao đến một sao rưỡi. Kí chủ có thể lựa chọn rút ngẫu nhiên, cũng có thể dùng 20 điểm phản diện để chọn loại chỉ định.
- Sở Chiêu Nam, là cậu ấy sao.
Kiếm chủ Du Long kiếm trong Thất kiếm hạ Thiên Sơn, một trong ba nhà kiếm thuật đời đầu của Khang Hy.
Kiếp trước Tô Tín ít đọc tiểu thuyết của Lương Vũ Sinh, thậm chí bộ Thất kiếm hạ Thiên Sơn nổi tiếng này, Tô Tín lần đầu biết đến là nhờ coi phim.
Trong Thất Kiếm của phiên bản Triệu Văn Trác, nhân vật Sở Chiêu Nam được thay đổi khá nhiều nhưng vẫn là một nhân vật anh hùng chịu khổ. Nhưng trên thực tế, người này thực sự là một nhân vật phản diện.
Sở Chiêu Nam tuy là một trong Thất Kiếm nhưng tính tình lại cuồng ngạo, phẩm chất bỉ ổi, thấy lợi quên nghĩa.
Trước thì theo nữ anh hùng Phi Hồng Cân, giúp đỡ kháng Thanh, cuối cùng lại vì mạng sống mà phản bội phe cánh, nương nhờ nhà Thanh, trở thành tay sai cho triều đình nhà Thanh.
- Lần trước chọn chỉ định chỉ mất 5 điểm phản diện, vì sao lần này lại mất đến 20 điểm?
Tô Tín thắc mắc hỏi.
Hệ thống đáp:
- Lần trước rút được nhân vật Doãn Chí Bình, công pháp cao nhất của nhân vật này là nửa sao, vì vậy chỉ tốn 5 điểm phản diện. Còn nhân vật bây giờ là Sở Chiên Nam được đánh giá là một sao, công pháp có cấp từ một sao đến một sao rưỡi, vì vậy cần tốn điểm phản diện cao hơn để tiến hành rút.
Tô Tín lắc đầu nói:
- Đúng là không chừa lại lỗ trống nào, rút ngẫu nhiên đi. Nhưng người này đúng là có nhiều công pháp thật, có đến bảy loại, đáng tiếc cấp đều không cao là bao.
Sư phụ của Sở Chiêu Nam là Hối Minh Thiền Sư - người sáng lập ra nhánh Bắc phái Thiên Sơn, ông biết tất cả những công pháp của phái Thiên Sơn.
Có điều võ hiệp Lương phái thuộc thế giới võ học cấp thấp, không thể so được như những võ hiệp bên Hoàng phái, dường như gần đúng như tưởng tượng, đánh giá thấp như vậy cũng rất bình thường, Tô Tín nghĩ lại cũng thấy đúng.
Vòng quay lại chuyển động, hệ thống lạnh lùng nói:
- Chúc mừng kí chủ, thành công rút được bộ “Đại Tu Di Kiếm Pháp”, cấp đánh giá là một sao.
Đại Tu Di kiếm pháp được Thiên Sơn thần Mang Lăng Vị Phong sáng tạo ra, lấy giới tử dung nạp vào ý của Tu Di.
Công thủ hợp nhất, biến hóa phức tạp, mỗi một chiêu thức đều không có kẽ hở.
Tuy không phải là Truy Phong kiếm pháp mà Tô Tín muốn, có điều Đại Tu Di kiếm pháp này cũng có ưu thế trong việc phòng thủ, có thể bù vào khiếm khuyết phòng thủ cho khoái kiếm Kinh Vô Mệnh, cũng coi như không tồi.
Một lúc sau, bang chúng bên ngoài đã mua bữa sáng về, Tô Tín vỗ vỗ mặt Tô Hinh Nhi, lúc này cô bé xoa xoa mặt, bộ dạng vẫn đang còn ngái ngủ.
- Oa! Là bánh bao nhân thịt!
Nhìn thấy bánh báo nhân thịt nóng hổi bốc hơi trên bàn, vẻ mặt buồn ngủ của Hinh Nhi bỗng nhiên biến mất, lập tức bốc lấy một cái nhét vào miệng.
Tô Tín rót cho cô bé một cốc sữa đậu nành, gõ vào đầu cô:
- Chưa rửa tay nhé, bẩn không chứ?
Hinh Nhi đang ngồm ngoàm bánh bao nói, mắt híp lại thành mặt trăng lưỡi liềm, cũng chẳng đáp lời, chỉ đang cố sức nhét hết chiếc bánh bao vào miệng.
Thế giới của tiểu cô nương rất đơn giản, chỉ cần có đồ ăn ngon, có ca ca bên cạnh đã là hạnh phúc vô cùng.
Ăn xong bữa sáng, Tô Tín căn dặn thuộc hạ cho gọi Hoàng Bính Thành đến.
Tô Tín trở thành tiểu đầu mục được bậc trên Phi Ưng bang thừa nhận, với tư cách là người đầu tiên nương tựa Tô Tín, giờ Hoàng Bính Thành đã là người dưới một người mà trên cả mấy mươi người.
Đêm đến khi Tô Tín đã ngủ, hắn lại muốn thử uy quyền, cho gọi hơn sáu mươi bang chúng thuộc hạ của Tô Tín đến giáo huấn, thật thỏa lòng.
- Tô lão đại, người gọi tiểu nhân?
- Ngồi đi.
Tô Tín chỉ Tô Hinh Nhi nói:
- Đây là muội muội Hinh Nhi của ta.
- Ôi, tiểu cô nương này trông thật xinh đẹp!
Hoàng Bính Thành khen lớn, nhưng tướng mạo của hắn, nhìn thế nào cũng vẫn giống một đại thúc dùng kẹo lừa gạt tiểu cô nương.
Hinh Nhi ngoan ngoãn đáp:
- Chào đại thúc.
Sắc mặt Hoàng Bính Thành bỗng tối sầm lại, nhìn rất đáng thương, năm nay hắn chỉ mới qua tuổi ba mươi mà thôi, sao đã thành đại thúc rồi chứ?
Hơn nữa hắn không để tâm việc Tô Tín là lão đại, nhưng muội muội Tô Tín gọi hắn là đại thúc, bỗng nhiên bản thân hắn lại già đi một bậc?
- Gọi là đại ca.
Tô Tín mỉm cười.
- Vâng, chào Hoàng đại ca.
Tô Hinh Nhi hoài nghi nhìn vẻ mặt già trước tuổi đó của Hoàng Bính Thành, nhưng vẫn ngoan ngoãn gọi một tiếng đại ca.
Tô Tín xoa đầu Tô Hinh Nhi, nói với Hoàng Bình Thành:
- Tìm vài huynh đệ, đi một chuyến đến quầy thuốc Vương Ký.
- Người muốn mua thuốc gì cứ căn dặn một tiếng là được, tiểu nhân kêu bọn họ đi mua.
Ánh mắt Tô Tín lóe lên một tia nhìn lạnh lẽo:
- Không phải mua thuốc, chỉ là tìm người lấy chút đồ về mà thôi.