logo
Chương 16: Đảng PháiNgười đăng: adminNgày đăng 23-08-2021 07:33
Vậy mà lại cùng một phe?
Túc Sa Bất Thác thấy Mộ Chẩm Lưu hứng thú, càng hăng hái nói tiếp: “Tuy lão có bà vợ vô cùng lợi hại, nhưng bên ngoài còn nuôi một ả tình nhân lợi hại hơn nữa cơ.”
Mộ Chẩm Lưu không nghĩ ra còn ai lợi hại hơn cả con gái sư đệ Trường Sinh Tử: “Ai?”
Túc Sa Bất Thác cười híp mắt nói: “Quận chúa Thanh Hoành.”
Mộ Chẩm Lưu bàng hoàng, y cực kỳ bàng hoàng. Bởi vì đáp án này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của y, trong tưởng tượng của y, đáp án có thể là người nào đó có liên quan đến Hoắc Quyết, liên quan đến Hạ Cô Phong, thậm chí là liên quan đến Phương Hoành Tà, nhưng không tài nào ngờ được lại là một vị quận chúa, hơn nữa còn là một vị quận chúa đã bị phán xử lưu vong!
Túc Sa Bất Thác thấy sắc mặt y hơi biến đổi, cười nói: “Bây giờ có phải ngươi đang cảm thấy, vị Du đại nhân này còn thú vị hơn so với vị Cao đại nhân kia của ngươi hay không?”
Mộ Chẩm Lưu: “Làm sao ngươi biết được quan hệ của lão với quận chúa Thanh Hoành?”
Túc Sa Bất Thác nói: “Nếu ta đã muốn biết, tất nhiên là có thể biết rồi.”
Giờ khắc này Mộ Chẩm Lưu suy nghĩ rất nhiều. Lai lịch của quận chúa Thanh Hoành, lập trường của Du Đông Hải, gút mắc giữa các đảng phái lớn chốn kinh kỳ, y nghĩ tới Phương Hoành Tà, nghĩ tới Cù Khang Vân, cũng nghĩ tới Thẩm Chính Hòa.
Nhưng khi Túc Sa Bất Thác hỏi y đang nghĩ gì, một tia sáng chợt lóe lên trong đầu y, điều y nghĩ đến lại là: “Ngươi là người của Phương Hoành Tà à?”
Ánh mắt Túc Sa Bất Thác hơi dao động, hắn cúi đầu xuống, khẽ cười và thở dài, lấy một con dấu lớn cỡ ngón cái từ trong ngực áo ra, nhẹ nhàng đặt lên bàn.
Chỉ trong chưa tới một khắc, Mộ Chẩm Lưu đã kinh ngạc quá nhiều lần, thế nhưng thời điểm y nhìn thấy ấn tín này, vẫn không kiềm chế được lại kinh ngạc lần nữa.
“Ngươi là…”
“Là ta.”
Hai người đồng thời trầm mặc hẳn đi.
Túc Sa Bất Thác là ai?
Mộ Chẩm Lưu đương nhiên từng thử đoán, mà còn từng đoán rất nhiều lần, rất nhiều loại khả năng, duy chỉ chưa nghĩ tới người đứng sau lưng hắn lại là Thẩm Chính Hòa, ân sư của chính mình.
Y nhận lấy con dấu, ngón tay tỉ mẩn vuốt ve từng đường nét khắc đó.
Thẩm Chính Hòa đã dùng con dấu tư này mấy chục năm, Mộ Chẩm Lưu từng thấy rất nhiều lần, cực kỳ quen thuộc, giây phút y cầm vào tay, lập tức có thể kết luận con dấu này là thật. Nhưng dấu là thật, không đồng nghĩa với việc người cũng chắc chắn là thật.
Sự thần thông quảng đại của Túc Sa Bất Thác trong lĩnh vực tình báo vẫn còn tươi nguyên trong ký ức của Mộ Chẩm Lưu. Với hắn mà nói, lấy đi một con dấu tư bên người Thẩm Chính Hòa có lẽ cũng chẳng phải việc gì quá thử thách.
Túc Sa Bất Thác nhìn sắc mặt Mộ Chẩm Lưu là biết ngay y đang nghĩ gì, lại móc một phong thư từ trong ngực áo ra, giơ trước mặt Mộ Chẩm Lưu.
Mộ Chẩm Lưu đưa tay nhận lấy, chậm rãi mở ra:
Nâng chính bỏ tà.
“Nâng chính bỏ tà, khơi trong triều chính.”
“Thấu Thạch, tin tưởng ta, ta sẽ không giẫm lên vết xe đổ nữa.”
Lời Thẩm Chính Hòa trịnh trọng cam đoan trước khi y khởi hành vẫn còn vang vọng bên tai, bốn chữ này với Mộ Chẩm Lưu mà nói, không chỉ là bằng chứng nhận dạng, cũng là mục tiêu chung của Thẩm Chính Hòa và y.
Túc Sa Bất Thác thấy ngón tay Mộ Chẩm Lưu mò đi mò lại trên tờ giấy, ngửa đầu uống rượu.
Mộ Chẩm Lưu từ từ nhắm mắt lại, để bốn chữ này năm lần bảy lượt dạo quanh đầu óc, trong tim rồi mới mở mắt ra nói: “Ngươi tới đây làm gì?”
Túc Sa Bất Thác nuốt ngụm rượu cuối cùng, lau vết rượu nơi khóe miệng: “Không phải ta đã nói rồi sao?”
Mộ Chẩm Lưu hơi nhíu mày.
Túc Sa Bất Thác đặt vò rượu trên bàn, vơ một nắm đậu phộng, cho từng viên vào mồm: “Cao Mạc.”
Mộ Chẩm Lưu khẽ co chặt bàn tay đang nắm tờ giấy lại. Nếu Túc Sa Bất Thác là người do ân sư phái tới, vậy thì không thể không xem xét lại thật kỹ những lời hắn nói.
Túc Sa Bất Thác nói: “Tướng gia sớm đã biết Tây Nam sẽ trở thành khu vực tranh chấp, cho nên hai năm trước đã đuổi ta tới đây giám sát hướng đi các phe rồi. Tới ngày hôm nay, cuối cùng cũng có đất dụng võ.”
“Ngươi bắt ta là để…”
“Tiếp cận ngươi.” Túc Sa Bất Thác cắn móng tay của chính mình, “Tướng gia nói ngươi…bình tĩnh ẩn nhẫn, tao nhã lễ độ, lại rất ít thẳng thắn kết giao với người khác. Để tiếp cận ngươi, ta chỉ có thể tìm con đường khác.”
Mộ Chẩm Lưu nói: “Ngươi cho rằng cách này hay lắm sao?”
Túc Sa Bất Thác hạ thấp giọng, nhìn thẳng vào y, nói: “Ít nhất thì để biết được ta bán thuốc gì trong hồ lô*, ngươi sẽ cho phép ta ở lại bên cạnh ngươi.” (*biết người ta đang che dấu điều gì)
Mộ Chẩm Lưu nói: “Nếu ngươi lấy con dấu ra ngay từ đầu, tất nhiên ta sẽ tin ngươi.”
Túc Sa Bất Thác nói: “Tin ta là đồng sự bình thường ư? Ta lại không muốn thế.” Nói xong, đầu lưỡi hắn chậm rãi lướt qua giữa đôi môi, dù là đàn ông cũng bị thu hút.
Ánh mắt Mộ Chẩm Lưu vội quét qua giữa môi hắn, y nhìn từng vòng bọt nước thuận theo mái hiên trôi xuống bên ngoài cửa sổ, trấn tĩnh lại nói: “Mưa sắp tạnh rồi.”
Túc Sa Bất Thác lướt mắt qua, uể oải nói: “Bão tố lớn hơn vẫn còn ở phía sau.”
Sau cơn mưa, đường phố trong lành, khoan khoái, mát mẻ.
Mộ Chẩm Lưu sóng vai Túc Sa Bất Thác, ung dung từ tốn trở về.
Vẫn con người đó, con đường đó, nhưng tâm trạng lại không giống như mọi ngày.
Mộ Chẩm Lưu từ từ sắp xếp lại suy nghĩ, thi thoảng lại liếc khoé mắt sang bên cạnh.
Túc Sa Bất Thác coi việc ngắm trúng ánh mắt của y như trò vui, mỗi khi Mộ Chẩm Lưu nhìn sang, hắn sẽ lập tức nhìn lại, chờ khi đối phương thu ánh mắt về, mình cũng lập tức thu lại ánh nhìn, chờ đến lần sau.
Hai người cứ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, nhìn cả một quãng đường, cư như thế cho đến tận khi về tới cổng dinh quan.
Mộ Chẩm Lưu đang qua cửa thì chợt dừng lại, nói: “Sau bữa ăn, chúng ta nói chuyện.”
Túc Sa Bất Thác bật cười một tiếng, quay đầu chạy vào trong bếp.
[ƯU ĐÃI 06-10.06-1 TẶNG 1 FULLSIZE]Sữa rửa mặt làm sạch từ trà xanh đảo Jeju Innisfree Green Tea Foam Cleanser 150ml - NEW
Mộ Chẩm Lưu và Túc Sa Bất Thác đều không quá để ý những việc vụn vặt, cùng là hai món ăn với một chén canh, cả hai đều ăn say sưa ngon lành.
Sau bữa ăn, Túc Sa Bất Thác đặc biệt pha một bình trà, bày ở trong phòng, chờ khi Mộ Chẩm Lưu đi vào, hắn ân cần rót hai chén.
Vẻ mặt Mộ Chẩm Lưu có phần bất ngờ.
Túc Sa Bất Thác nói: “Tuy ta không thích uống trà, nhưng bên cạnh lại có một người thích uống trà, mưa dầm thấm lâu, cũng hiểu sơ qua cách thức. Ngươi nếm thử xem, ta pha thế nào?”
Mộ Chẩm Lưu nâng chén lên, khẽ nhấp một hớp: “Lá trà lấy từ đâu vậy?”
Túc Sa Bất Thác nói: “Lấy trong phòng bếp.”
Mộ Chẩm Lưu khẽ cười.
Túc Sa Bất Thác giật mình nói: “Lá trà không tốt sao?”
“Ta nhớ là Hồ tẩu từng nói muốn làm trứng luộc nước trà.”
Tuy Mộ Chẩm Lưu hỏi một đằng trả lời một nẻo, nhưng lại một câu nói trúng.
Túc Sa Bất Thác nhấc ấm trà đi ra.
Mộ Chẩm Lưu ngơ ngác cầm cái chén, nhìn hắn bước nhanh ra ngoài, lại bước nhanh trở lại, đặt ấm trà trong tay xuống bàn.
Mộ Chẩm Lưu hé mở nắp ấm, hương trà thấp thoáng không thể ngửi thấy, rõ ràng đã đổi sang một ấm nước trắng.
“Ngươi…”
Túc Sa Bất Thác nói: “Nóng đấy.”
Mộ Chẩm Lưu nói: “Ngươi quen biết ân sư thế nào?”
Túc Sa Bất Thác uống một hơi cạn sạch chén trà, một tay ngắm nghía cái chén trống rỗng: “Ông ta chiêu mộ, ta hưởng ứng.”
Mộ Chẩm Lưu nói: “Vì sao ngươi lại đến nhờ cậy dưới trướng ân sư?”
Túc Sa Bất Thác nói: “Ta thiếu tiền, ông ta thưởng tiền.”
Mộ Chẩm Lưu nói: “Theo ta được biết, hai năm gần đây Cù phó tướng cũng đang chiêu mộ nhân tài dị sĩ. Hai năm trước, thế lực Cù phó tướng còn vượt xa ân sư.”
Sắc mặt Túc Sa Bất Thác lạnh đi, nói: “Đạo bất đồng bất tương vi mưu.*” Lần này, hắn không chờ Mộ Chẩm Lưu hỏi mà chủ động giải thích luôn, “Tuy Cù gia đất Lăng Trung là danh môn vọng tộc, lại nổi danh lòng tham không đáy, bạc tình bạc nghĩa. Nơi đó có một bài đồng dao chuyên để châm chọc bọn họ. ‘Con mọt họ Cù, đục khoét Lăng Trung. Bay qua một đêm, vạn nhà trống rỗng.’ càng đáng cười hơn chính là, người nhà họ Cù không thấy nhục nhã, ngược lại còn cho là vinh hạnh.” (*: không chung chí hướng không thể hợp tác)
Mộ Chẩm Lưu trợn mắt há mồm. Trước khi Phương Hoành Tà vào triều, Cù Khang Vân là đối thủ lớn nhất của Thẩm Chính Hòa trên triều chính, y vốn là đệ tử thân cận nhất bên Thẩm Chính Hòa, tất nhiên từng nghe được rất nhiều tin tức liên quan tới Cù Khang Vân, cũng biết ông ta xuất thân vọng tộc Lăng Trung, nhưng chưa bao giờ nghĩ mặt mũi thật sự của Cù gia lại như thế.
Túc Sa Bất Thác nói: “Ngươi không biết cũng chẳng có gì lạ. Ra khỏi Lăng Trung, Cù gia đều chưng ra một dạng dáng vẻ đạo mạo trang nghiêm.”
Mộ Chẩm Lưu nhớ tới khi ấy còn nhỏ, phụ thân một lòng thúc giục y đi học đọc sách, tất nhiên sẽ không nói những chuyện bẩn thỉu này trong triều ra cho y nghe.
“Nhưng mà ân sư…” Y nói ngập ngừng.
Túc Sa Bất Thác cười nói: “Mấy năm đó, phe phái tướng gia kết bè kết cánh, cũng làm không ít chuyện ăn hối lộ trái pháp luật. Nếu không phải như thế, với địa vị nguyên lão tam triều của mình, cũng sẽ không bị Phương Hoành Tà kéo xuống. Có điều, tuy ông ta vì quyền thế mà dung túng bao che thuộc hạ, lại giữ mình rất nghiêm, đối đãi mọi người vẫn coi như công bằng, bình thường cần cù tằn tiện, trên cái quan trường này cũng đã thuộc vào hàng hiếm
Cái ta nhìn trúng, chính là ông ta vẫn chưa mất hết lương tâm.”
Hắn tuỳ tiện bình phẩm Thẩm Chính Hòa không chút khách khí, Mộ Chẩm Lưu lại không hề tức giận chút nào.
“Năm xưa ân sư chìm quá sâu trong vũng bùn, thân bất do kỷ*, bây giờ cũng đã triệt để tỉnh ngộ.” (*: nhiều chuyện không thể theo ý mình)
Y nói xong, thấy Túc Sa Bất Thác cười với mình, đưa tay sờ thử mặt: “Ngươi cười gì?”
Túc Sa Bất Thác nói: “Ta nói ân sư ngươi như vậy, ngươi không giận à?”
Mộ Chẩm Lưu bình tĩnh nói: “Lời ngươi nói là sự thật, sao ta phải giận. Nếu ta phải giận thì cũng là giận ngươi trước đây che giấu không nói.”
Túc Sa Bất Thác nói: “Ngươi không thể trách ta. Tướng gia sai ta thăm dò tình nghĩa giữa ngươi và Cao Mạc, ta thuận miệng thăm dò, lại thăm dò ra kết quả không tầm thường, dĩ nhiên càng phải chú ý cẩn thận.”
Sắc mặt Mộ Chẩm Lưu trắng nhợt: “Ngươi, thăm dò?”
Túc Sa Bất Thác trêu chọc: “Đương nhiên. Hoàng tiểu thư từ ngoại hình đến nhân phẩm mọi thứ đều không tệ, ngươi lại sống chết không đồng ý cưới nàng, tất nhiên là đã có người trong lòng. Thế nhưng theo lời tướng gia nói, những năm gần đây, nếu ngươi không vùi đầu học hành, thì là ra ngoài giao hữu, nào có cơ hội kết thân nữ tử. Ta liền thuận miệng nói ra một người, thăm dò một chút, không ngờ vậy mà trúng
Không phải ngươi tưởng rằng ta vô cùng thần thông quảng đại đấy chứ?”
Lời hắn nói quá mức trùng hợp, khiến người ta khó có thể tin, nhưng trong thời gian ngắn, lại không phản bác.
Mộ Chẩm Lưu day chân mày.
Túc Sa Bất Thác nói: “Ngươi không tin ta à?”
Mộ Chẩm Lưu nói: “Việc này tạm thời để qua một bên. Trước mắt, chỉ nói thành Bình Ba.” Ngụ ý là gác chuyện Cao Mạc ra sau.
Túc Sa Bất Thác duỗi cánh tay ra: “Ngươi nói đi.”
Mộ Chẩm Lưu nghiêm mặt nói: “Đám người cục thừa đứng giữa kiếm lời đút túi không phải chuyện một sớm một chiều, lúc này Du Đông Hải gây khó dễ, nhất định có mưu đồ. Nếu bọn họ không có thù oán cá nhân, vậy chính là vì Cục Quân Khí.”
Túc Sa Bất Thác nói: “Bọn họ cũng không có thù oán cá nhân.”
Mộ Chẩm Lưu nói: “Vậy ngươi có biết, vì sao lão nhằm vào Cục Quân Khí không?”
Túc Sa Bất Thác nói: “Có thể…có liên quan tới vị quận chúa kia kim ốc tàng kiều* kia không?” (*: cung điện che giấu mỹ nhân, chỉ người tình bí mật)
Mộ Chẩm Lưu hơi nhíu mày.
Túc Sa Bất Thác nói: “Nhắc đến việc này, vị quận chúa kia và Phương Hoành Tà cũng coi như có chút ngọn nguồn sâu xa.”
Mộ Chẩm Lưu nói: “Có ngọn nguồn gì?”
Túc Sa Bất Thác nói: “Ngươi có biết, vì sao Phương Hoành Tà đóng cửa từ chối tiếp khách không?”
Mộ Chẩm Lưu nói: “Vì Nam Cương Vương Hoắc quyết tiến công hoàng thành?”
Túc Sa Bất Thác lắc đầu: “Hoắc Quyết vào kinh chỉ là diễu võ giương oai thôi, không thương tổn đến căn cơ. Lúc đó, Phương Hoành Tà cũng coi như xử lý thoả đáng, vẫn chưa đến mức khiến Hoàng Thượng triệt để chán ghét.”
Mộ Chẩm Lưu hồi tưởng lại cảnh Thẩm Chính Hòa và phụ tá thì thầm rỉ tai trước khi y đi nhậm chức, thầm cả kinh: “Lẽ nào… Lời đồn là thật?”
[ƯU ĐÃI 06-10.06-1 TẶNG 1 FULLSIZE]Sữa rửa mặt làm sạch từ trà xanh đảo Jeju Innisfree Green Tea Foam Cleanser 150ml - NEW

About DauHu.Net !
Đậu Hũ - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện đam mỹ, hay truyện ngôn tình một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị như di động và máy tính bảng.