Chương 1Người đăng: adminNgày đăng 14-02-2021 11:57
Đèn vừa lên rực rỡ, vốn là thời khắc náo nhiệt nhất trong thành phố, người đi làm lơi lỏng đi về, một ngày sống về đêm mới vừa bắt đầu, Tô Yên lại đã sớm tắm rửa xong chuẩn bị đi ngủ, dì hầu hạ cô nhìn loại tình huống như thế này đã không còn hiếm lạ, trong lòng còn có chút vui vẻ yên tâm, hồi trước phu nhân làm việc và nghỉ ngơi quá không có quy luật, mỗi ngày đều là rạng sáng mới ngủ, khí sắc không thể nào tốt, hai ngày nay sắc mặt xem ra lại hồng nhuận không ít.
Sau khi đưa mắt nhìn dì đi xuống lầu, Tô Yên mới trở tay đóng cửa lại, đứng tại ngưỡng cửa nhìn ngắm đèn trong phòng, trên mặt tràn ngập hiếu kỳ cùng hưng phấn.
Lúc cô nhìn hướng giường lớn trong phòng ngủ, nhếch miệng cười cười, xác định bốn phía đều không có người, chạy chậm vọt tới, ngã ở trên giường, cảm thụ dưới thân mềm mại, cô xoay người lại, nhìn đèn treo thủy tinh trên trần nhà, không nhịn được thấp giọng thở dài: "Tuy là có chút cổ quái, nhưng mình thật thích."
Nguyên cho rằng đèn trong cung của mình đã đủ sáng, không nghĩ đến hiện tại tùy ý cây đèn nào trong gian phòng này so với đèn cung đình đều tốt hơn nhiều, Tô Yên ngửi mùi thơm nhàn nhạt trên chăn, nghĩ đến chuyện trong cung, trong lòng lại sinh ra vài phần phiền muộn.
Mắt thấy lập tức sẽ dưới một người trên vạn người, lại tại ở trong lúc mấu chốt phát sinh biến cố, mũ phượng khăn quàng vai làm theo thân người mình xem ra là không cần sử dụng đến. Lần này lật thuyền trong mương, cô suy nghĩ nát óc cũng không có nghĩ thông rốt cuộc cái người tài hơn một bậc đó là ai, bất quá trong lòng Tô Yên cũng mơ hồ thả lỏng, hoàng thượng đối với cô thật rất tốt, nhưng cô hiểu được, ngài đã bắt đầu hi vọng có thể có được tình yêu tương đồng, mà loại hồi báo này, căn bản cô không muốn cho.
Từ khi cô tỉnh lại đến bây giờ cũng sắp một tuần, nên hiểu rõ đều hiểu rõ, không biết đây là mượn xác hoàn hồn hay là Trang Sinh mộng điệp, dù sao có thể xác định là hiện tại cô đã triệt triệt để để biến thành một người khác, thậm chí cô cũng không còn ở cái thời đại đó.
Làm cô cảm thấy nghi hoặc là dung mạo còn có tên gọi của cỗ thân thể này thế nhưng cùng cô giống nhau như đúc, trong này có liên hệ gì, cô còn chưa có suy nghĩ cẩn thận, bất quá bây giờ cô không rảnh bận tâm cái vấn đề này, trước hết phải thích ứng hoàn cảnh hiện tại nhanh một chút mới đúng.
Tô Yên là người thắng cuộc trong tranh đấu hậu cung, tố chất tâm lý cùng với năng lực phân tích sự tình của cô đều là hạng nhất, đối mặt loại tình huống này, cũng không đến mức rối bời.
Cô đếm ngón tay tính một chút tin tức mấy ngày này quan sát được, cũng xem như có thu hoạch, tại thời đại này cô đã kết hôn, chẳng qua là ông chồng tiện nghi của cô đến nay còn chưa lộ diện, từ trang trí căn nhà và thức ăn mấy ngày nay xem xét, người cô gả cho không phú cũng quý.
Điều này làm Tô Yên phi thường vừa lòng, chí ít không lo ăn mặc.
Người khác đều là đi một bước nhìn một bước, còn Tô Yên là xem một bước, chờ xác định con đường này đủ bằng phẳng mới bước một bước.
Hôm nay Giang Cảnh Xuyên vừa xuống máy bay liền trực tiếp tới bữa tiệc, uống đến say mèm, được trợ lý đỡ lên xe ngồi ở ghế sau.
Trợ lý Tôn Nham Bình nhỏ giọng hỏi: "Giang tổng, đến căn hộ Thành Bắc hay sao?"
Chuyện này hắn còn chưa dám lướt qua ông chủ trực tiếp quyết định.
Giang Cảnh Xuyên đóng chặt đôi mắt, cũng không biết có nghe Tôn Nham Bình nói chuyện hay không, một câu đều không nói.
Tôn Nham Bình cắn chặt răng nói với tài xế: "Đi Hi Sơn biệt thự, lái xe chậm chút."
Hắn cảm thấy mình làm trợ lý cũng coi là có lo lắng đề phòng, đặc biệt là gặp loại chuyện này, hoàn toàn là gặp khó, tuy rằng Giang tổng đã kết hôn, nhưng ai không biết tình cảm giữa hắn và Giang phu nhân cũng không tốt, bằng không cái ngôi sao nữ thanh thuần kia làm sao dám đối ngoại tuyên bố cô ta cùng Giang Cảnh Xuyên là bạn bè?
Làm trợ lý của Giang Cảnh Xuyên, dù là Tôn Nham Bình cũng không hiểu rõ ràng, cuộc sống riêng tư của Giang Cảnh Xuyên phi thường sạch sẽ nghiêm túc, muốn nói là trung thành với vợ cũng không phải, dù sao hắn đối với Giang phu nhân cũng là không nóng không lạnh, nhìn không giống là vợ chồng, càng giống là người lạ.
Tô Yên đang ngủ mê mệt thì bị người đánh thức, mắt cô lim dim nhìn dì Vương, đầy mặt không vui.
Dì Vương thấy Tô Yên như đứa bé, buồn cười, nhưng nghĩ tới chính sự, không nhịn được kích động nói: "Phu nhân, tiên sinh trở về, ngài nhanh chóng tới chiếu cố tiên sinh!" Suy nghĩ một chút, lại bổ sung nói: "Phu nhân, người đừng trách tôi lắm mồm, Giang gia này vẫn là do tiên sinh định đoạt, người vẫn phải..."
Tô Yên đã triệt để tỉnh táo lại, cô nghĩ, dì Vương nói đại khái là muốn cô bợ đỡ lấy lòng ông chồng tiện nghi của mình đi.
Bất quá việc này, cho dù bà không nói, cô cũng sẽ làm.
Đối với Tô Yên mà nói, ôm bắp đùi thực không khó, trước kia cô cũng ôm bắp đùi hoàng thượng cùng thái hậu, như vậy mới ở trong hậu cung như cá gặp nước tiêu sái không thôi, hiện tại tuy nói biến thành một người khác, nhưng vẫn là nghề cần làm mỗi phút.
Cái khác cô có thể không thạo, nhưng ôm bắp đùi còn là phi thường thuận tay.
Kịp thời xác nhận, Tô Yên liền phủ thêm áo choàng ngủ, cùng dì Vương cả mặt vui vẻ yên tâm xuống lầu.
Xuống nhà liền nhìn thấy mấy người đứng trong phòng khách, cô nhận ra quản gia, theo ánh mắt khẩn trương của quản gia nhìn qua chỗ đó, Tô Yên lập tức liền đoán được cái người uống say là ông chồng nhà mình, sau khi nhận rõ ràng tình thế, Tô Yên lập tức nghênh đón, đỡ cánh tay Giang Cảnh Xuyên, giọng nói ôn nhu làm người ở đây đều giật mình, "Không có sao chứ? Này là như thế nào?"
Tôn Nham Bình đã gặp Tô Yên vài lần, nhưng mỗi lần nhìn cô, phản ứng đều sẽ chậm nửa nhịp, khi trở về nhà sau mỗi lần gặp cô, hắn sẽ lắc đầu cảm khái, Giang phu nhân này quá đẹp, làm sao Giang tiên sinh một điểm phản ứng cũng không có? Thậm chí còn ác thú vị phán đoán Giang Cảnh Xuyên phương diện kia có được hay không.
Mấy lần trước kinh diễm, cũng không bằng một lần này chấn kinh.
Ở trong ấn tượng của hắn, Giang phu nhân đối với Giang tiên sinh là lạnh lùng, đôi vợ chồng này xem ra sợ là so với người lạ còn muốn lạnh hơn mấy phần đâu. Hiện tại quan tâm trong giọng nói của Giang phu nhân không lừa được người, chẳng lẽ là trước đó có hiểu lầm cái gì?
Sau khi quản gia và dì Vương kinh ngạc, lực chú ý lại rất mau thả trên người Giang Cảnh Xuyên.
Sau cùng, quản gia giúp Tô Yên đỡ Giang Cảnh Xuyên vào trong phòng ngủ, Tô Yên đã ra một tầng mồ hôi mỏng, cô hướng quản gia cười nói: "Ông đi xuống trước đi, trong này có tôi là được."
Quản gia sững sờ một chút, còn cho rằng là lỗ tai mình có vấn đề, bất quá cũng nhẫn nại không nói gì, sau khi cẩn thận từng bước ra khỏi phòng ngủ, giống như là đạp lên gió trở lại phòng mình, cũng không quản hiện tại là giờ nào, vội vàng bấm một số điện thoại báo tình huống.
Tô Yên nhìn khuôn mặt Giang Cảnh Xuyên, lúc trước cô cũng nhìn qua bộ dạng hắn thế nào ở trong tấm ảnh, dì Vương nói hắn rất đẹp trai, Tô Yên lại không cảm giác gì, quan tâm bộ dạng một người đàn ông có đẹp hay không cũng quá nông cạn, vẫn là lưu ý quyền thế còn có của cải trong tay hắn còn có so sánh vài điểm nội hàm.
Sau khi đút nước mật ong cho Giang Cảnh Xuyên, Tô Yên liền chạy vào phòng tắm, cầm khăn lông ướt tùy ý xoa xoa mặt hắn, cởi quần áo tháo giày tất, tùy ý đem chăn hướng trên người hắn đắp, liền không tính đi quản hắn nữa, cô lại chạy vào phòng tắm đi tắm rửa một cái, nhìn trên cánh tay trơn bóng trắng nõn toàn là bọt thơm, tâm tình xấu của Tô Yên bởi vì mộng đẹp bị cắt đứt cuối cùng tốt lên rất nhiều.
Từ phòng tắm đi ra, nhìn đến trên giường lớn Giang Cảnh Xuyên đang khép hờ mắt nhìn mình, vẻ mặt Tô Yên rất là trấn định, cô khẩn khoản đi qua, ngồi ở bên giường, khẽ nghiêng người, giọng nói hết sức nhẹ, một mặt quan tâm nói: "Hiện tại anh có khỏe không? Có thoải mái không?"
Nếu là say đến bất tỉnh nhân sự mới là tốt, như vậy cô lập tức có thể đi ngủ.
Giang Cảnh Xuyên uống rượu, thân thể đã có chút nóng lên, lại nhìn Tô Yên, tuy rằng nhìn không rõ bộ dáng cô, đầu óc cũng có chút không thanh tỉnh, nhưng trong lòng vẫn là biết, đây là bà vợ nhà mình, hắn khó chịu hừ một tiếng, trở mình lại, lưng đưa về phía Tô Yên.
Tô Yên nhìn hắn như vậy, trong lòng tuy có chút không bình tĩnh, nhưng vẻ mặt một chút cũng không thay đổi, cô bò lên giường, một tay vịn bả vai Giang Cảnh Xuyên, ấm giọng nói: "Có phải là nhức đầu hay không? Có muốn uống chút nước mật ong không?"
"Phiền." Giang Cảnh Xuyên nhức đầu muốn chết, hắn khẽ hừ một tiếng, bất quá lần này xoay người lại, hắn nâng mí mắt lên, lườm Tô Yên một cái.
Ở trong hậu cung, với kinh nghiệm ứng phó hoàng thượng cùng thái hậu, Tô Yên có thể sống sờ sờ nhịn thành Ninja rùa, lúc này Giang Cảnh Xuyên nháo tiểu tính tình hoàn toàn không tính là cái gì, cẩn thận suy nghĩ, không quản người nhà cỗ thân thể này tới cùng là ai, xem trước mắt, cô chỉ có thể dựa vào ông chồng tiện nghi này, nghĩ vậy, Tô Yên cười càng thêm ôn nhu, đối với người có thể ôm bắp đùi cô là phi thường có kiên nhẫn.
Tô Yên từ trên tủ đầu giường cầm lấy khăn lông ướt, cẩn thận lau mặt Giang Cảnh Xuyên, sau khi chà xát xong, Giang Cảnh Xuyên đã mở to mắt, hắn nhìn Tô Yên, vẻ mặt có chút mờ mịt cùng nghi hoặc.
Tô Yên lại kéo tay hắn, khóe miệng ngậm cười, cẩn thận mà ôn nhu chà tay hắn, lần này cô không có nói gì thêm.
Nào biết cô làm xong này hết thảy, lúc chuẩn bị xuống giường, Giang Cảnh Xuyên đột nhiên bắt lấy cánh tay cô, trong ánh mắt ẩn chứa một vài cảm xúc khác lạ, Tô Yên một chút cũng không xa lạ ánh mắt như vậy, tuy rằng trong lòng có chút không thoải mái, nhưng nghĩ đều đã thành thân, loại chuyện này thích ứng sớm so với thích ứng muộn tốt hơn.
Nghĩ vậy cô dịu ngoan nằm xuống, chậm rãi tựa vào lòng Giang Cảnh Xuyên.
Ở thời điểm Giang Cảnh Xuyên đè ở trên người cô, cô nhìn đèn treo thủy tinh, nhắm hai mắt lại, chần chờ một hồi, cũng thăm dò vươn tay xoa lưng hắn.
Sau khi trải qua kinh nghiệm như vậy, cô đã sớm minh bạch, sống tốt trên thế giới này trọng yếu hơn hết thảy.
Giang Cảnh Xuyên hoàn toàn là dựa vào rượu làm theo bản năng thân thể, chỉ cảm thấy cùng người dưới thân đụng chạm như vậy, nhức đầu liền giảm bớt nhiều.
Khi dưới thân truyền tới đau đớn, hơn nữa cảm giác còn càng lúc càng mãnh liệt, Tô Yên quên kêu đau, bởi vì cô hoàn toàn mờ mịt.
Lý luận tri thức thập phần phong phú, giờ phút nàyTô Yên hoàn toàn trợn mắt há mồm.
Sau khi đợi hết thảy bình tĩnh, Tô Yên mới phục hồi tinh thần lại, dùng hết sức lực một phen đẩy Giang Cảnh Xuyên ra, cũng chẳng quan tâm giờ phút này hai người không một mảnh vải, cô xốc chăn lên, thấy chút vết máu trên khăn trải giường, chỉ cảm thấy một cái cự lôi trên đỉnh đầu mình nổ ra, Tô Yên không dám tin tưởng nhìn Giang Cảnh Xuyên đang nhắm mắt thở sâu ——
Ai tới nói cho cô biết, thế nhưng cỗ thân thể này là..... lần đầu?!